Chúa Nhật III Thường niên A

HÃY THEO THẦY

Is 8,23b – 9,3; 1Cr 1,10-13.17; Mt 4,12-23.

Toàn bộ sư đoàn lính Mỹ trong doanh trại Robert đang chuẩn bị một cuộc diễn binh đón chào ngài bộ trưởng Quốc Phòng. Nào các cỗ xe tăng chuyển hành ầm ầm, nào các khẩu trọng pháo được kéo đến, rồi tiếng giày lính nện lên mặt đường nhựa của đoàn quân đi nhịp nhàng theo khúc nhạc quân hành hùng tráng… Cả một khu vực và vùng trời vang động rộn rã, thế mà một đàn chiên vẫn thản nhiên từ từ tiến bước từ thảm cỏ này đến cánh đồng kia, nhích dần đến gần con đường người ta đang duyệt binh…Bộ chỉ huy phát hiện ra đàn chiên liền phái đến một tiểu đội quân cảnh để lùa đàn chiên tránh đi hướng khác. Họ mở còi hụ, la hét om sòm lên, nhưng đàn chiên vẫn nhởn nhơ gặm cỏ. Rồi cả một trung đội vệ binh được tăng cường. Cũng hò hét, hụ còi inh ỏi, nhưng đành chịu, đàn chiên vẫn bình thản thưởng thức món cỏ xanh thiên nhiên hào phóng, mỗi lúc một tiến gần doanh trại hơn.

Đúng lúc ấy, đoàn xe mô-tô dẫn đầu đoàn xe hơi của phái đoàn bộ trưởng đã vào đến cổng trại. Làm sao bây giờ? Không ai được quyền dùng đá để ném, dùng gậy để đánh đuổi đàn chiên, bởi như thế là chọc giận Hội Bảo Vệ Súc Vật và báo chí khắp nơi. Toàn bộ đội quân trang bị hùng hậu như vậy đành phải thúc thủ trước đối thủ quá ư hiền lành này hay sao? Bỗng, chiếc xe Jeep của thiếu tướng chỉ huy trưởng trại Robert phóng đến, và từ trên xe, Linh mục Tuyên uý Michael nhảy xuống, chạy đến nói nhỏ vào tai vị sĩ quan vệ binh. Sau đó, cả trung đội tập hợp ngay, đứng vào vị thế nghiêm. Và thinh lặng bao trùm lên tất cả đạo quân trong phút chốc!

Chính vào lúc hoàn toàn thinh lặng này, người ta mới nghe thấy có tiếng sáo của người mục đồng mãi từ trên một ngọn đồi gần đấy vọng xuống. Thế là cả đàn chiên tức khắc ngoan ngoãn quay gót, cùng nhau lũ lượt chạy lên mỏm đồi giữa những tiếng thở phào nhẹ nhõm của quan quân trong đoàn vệ binh…

Bao nhiêu tiếng hò hét, tiếng còi hụ inh ỏi đều bó tay. Càng nhiều tiếng huyên náo thì đàn chiên lại càng không tài nào nghe được tiếng sáo đơn sơ nhỏ nhẹ của chú bé mục đồng. (“Tiếng gọi trong thinh lặng”Nối lửa cho đời – Số 6, trg. 58). Tiếng sáo nhe nhàng gọi các chú chiên tiến bước.

Có những tiếng gọi oang oang thật mạnh mẽ nhưng vẫn nhạt nhòa, chẳng lưu lại trong người nghe một ấn tượng gì cả như lời phát tuyên truyền từ loa truyền thanh. Có tiếng gọi thì thần, nhỏ nhẹ vừa đủ nghe làm thay đổi bao con tim, bao cuộc đời, thay đổi cả cục diện thế giới trong suốt hai ngàn năm qua, đó là tiếng gọi: “Hãy theo Thầy” (Mt 4,19a) của Thầy Giêsu dành cho người Ngài chọn, để trở nên người môn đệ, sống trọn vẹn tình yêu với Thầy, trở thành kẻ “chài lưới người (Mt 4,19b).

Thật thế, Andre, Simon, Giacôbê và Gioan khi được Chúa gọi : hãy theo thầy, lập tức các ông đi theo Chúa Kitô mà thánh sử Matthêu ghi nhận như là kiểu mẫu của ơn gọi và sự đáp trả. Thái độ của những môn đệ đầu tiên này thật là mau mắn và dứt khoát. Các ông đã bỏ chài lưới, bỏ ghe thuyền, bỏ cha già mà đi theo Chúa, nên môn đệ của Ngài.

Thầy Giêsu gọi các môn đệ không chỉ là những người học trò nhỏ lắng nghe lời Thầy nhưng trở nên người bạn hữu với Thầy, ở lại trong Tình yêu Thầy (x. Ga 15), người bạn hữu tiếp tục sứ mạng của Ngài khi mang nhiều hoa trái (x. Ga 15) trong sứ vụ đem Tin mừng cho nhân gian, đó là sứ vụ đem ánh sáng cứu độ mà Chúa Kitô được ủy thác khi Ngài đến thế gian. Chúa Kitô – Đấng mang và ban ánh sáng cứu độ, Ngài gọi các môn đệ “Các anh hãy theo Thầy” ( Mt 4,20) một lời mời gọi lên đường. Hãy gắn bó với Thầy và chia sẻ thao thức của Thầy : lên đường cùng Thầy chung tay gánh vác sứ vụ mang ánh sáng tình yêu cứu độ.

Người theo Chúa bỏ lại cái an toàn êm ấm bên gia đình, bên vợ con như Phêrô, êm ấm bên nghề nghiệp trong khoang thuyền, cạnh người cha đang vá lưới như Giacôbê và Gioan, chấp nhận ra khơi là chấp nhận lên bờ, bóc mình ra khỏi khung cảnh sống quen thuộc. Chấp nhận bấp bênh, không nhà cửa, không nghề nghiệp, để có thể đi đến mọi nhà, gặp mọi người, trong sự tận tụy chu toàn sứ mệnh loan báo Nước Thiên Chúa vì trong mình luôn có nguồn ánh sáng cứu độ như Thánh Vịnh 27 đã cảm nghiệm:

“Chúa là ánh sáng và là Đấng Cứu Độ tôi, tôi còn sợ chi ai?

Chúa là nơi nương ẩn của đời sống tôi, tôi còn sợ gì ai?”

Các môn đệ không sợ hãi như Phaolô cảm nghiệm : “tôi có thể làm được tất cả nhờ Đấng ban sức mạnh cho tôi” (Pl 4,13), vì “đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (Lc 1,37), các ông đã trở nên những tông đồ can đảm, luôn luôn mạnh dạn làm chứng cho Đức Giêsu, không chút sợ hãi (x. Cv 4,29.31; 9,27-28; 18,26; 19,8; 28,31). Vì Chúa Giêsu đã khẳng định các ông trở thành "ngư phủ bắt người", nghĩa là chứng nhân can đảm không mệt mỏi rao giảng tình yêu và Nước Trời – Vương Quốc tràn ngập ánh sáng.

Trình thuật tiếng gọi trong Tin Mừng Matthêu, có những động từ có sức cuốn hút mãnh liệt dành cho chính mỗi người chúng ta : “ Thấy, gọi, bỏ, theo”. Hôm nay trong cuộc sống hằng ngày, Thiên Chúa vẫn thấy tôi, ngài gọi tôi và tôi bỏ mọi sự theo Ngài, trở nên môn đệ, bạn hữu trong bất cứ vị trí nào của cuộc sống: người linh mục, tu sĩ làm người môn đệ qua ơn gọi thánh hiến cuộc sống cho sứ mạng : là bạn hữu và là người môn đệ đem ánh sáng Tin mừng cho anh chị em. Người Tín hữu Chúa Kitô trong bí tích Thanh tẩy, chúng ta được trao một ngọn nến cháy sáng, ánh sáng đó trong thời gian trở nên sáng rực trong tinh thần nghe tiếng gọi và từ bỏ bước theo…

“Hãy theo Thầy”. Chúa vẫn luôn nói với tôi với bạn trong suốt đời tôi, theo Chúa là được triển nở trong tự do yêu mến như lời mời gọi : « Hãy lưu lại trong tình yêu của Thầy », lưu lại trong tình yêu trong thái độ từ bỏ mọi sự theo Ngài, thái độ đó trở thành thước đo tình yêu của người môn sinh đối với Thiên Chúa mà chính chúng ta nghiệm được trong sự gắn bó ơn gọi theo Thầy.

Thật thế, đời Kitô hữu là một cuộc lắng nghe không ngừng những tiếng gọi mời của Thiên Chúa. Nghe, theo, gắn bó và yêu khi thực hiện ý Chúa tỏ lộ qua từng ngày, từng biến cố của đời mình, đó cũng là sứ vụ cùng thầy mang Tin mừng trên khắp nẻo đường đời…

Gọi con gắn bó với thầy

Tình yêu chia sẻ ân tình hiến dâng

Gọi con - men muối ướp đời,

gieo ánh sáng khắp nẻo đường nhân gian…

Lm. Vinh Sơn scj, Sài gòn 21/01/2017.