TAY CHÚA NẮN NÊN
“Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó!”.

Nhà thơ Robert Frost thật tâm lý khi nói, “Một nhà ngoại giao giỏi là một người đàn ông luôn nhớ ngày sinh nhật của một phụ nữ, nhưng không bao giờ nhớ tuổi của cô ấy!”. Không thể ‘galant’ hơn!

Kính thưa Anh Chị em,

Hôm nay, dẫu không phải là những nhà ngoại giao, nhưng chúng ta vẫn nhớ đến sinh nhật của Gioan Tẩy Giả, vị thánh tiền hô của Con Thiên Chúa. Thánh sử Luca viết, “Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng, con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó!”. Nói rằng “bàn tay Chúa đã ở” với Gioan, khác nào nói, ‘tay Chúa nắn nên’ Gioan.

Sự chào đời của một em bé là cách thức Thiên Chúa nói với thế giới rằng, “Nó sẽ tiếp tục!”, vì ‘tay Chúa nắn nên’ nó; sự chào đời của một em bé còn phản ánh một khía cạnh của vẻ đẹp, và sự huyền nhiệm vô hạn của Thiên Chúa với những phóng chiếu của Ngài trên hình hài bé nhỏ đó. Cha mẹ của em bé có thể coi đó như một nhầm lẫn hoặc một sai sót, nhưng với Thiên Chúa thì không! Một đôi vợ chồng son sẻ mong mỏi nó; nhưng Thiên Chúa lại khát khao nó! Chúng ta tin như thế với bất cứ một sinh linh nào, phương chi với việc chào đời của một vị tiền hô trong Nhiệm Cục Cứu Thế. Vì vậy, sẽ không ngạc nhiên khi thánh Tôma Aquinô đã đi xa hơn, “Gioan đã được thánh hoá từ trong lòng mẹ”; Luca viết, “Và ngay khi còn trong lòng mẹ, em đã đầy Thánh Thần”. Đầy Thánh Thần, Gioan nhảy lên vui sướng trong thai mẫu lúc mẹ Gioan hôn chào người em họ, Maria, Trinh Nữ Đầy Ơn Phước. Quả thế, chính bàn tay Chúa đã ở trên Gioan, làm cho Gioan trở nên thánh thiện và dẫn dắt Gioan đến việc chu toàn tốt đẹp thánh ý Ngài.

Isaia cũng chia sẻ một trải nghiệm ‘mang tính tiên tri’ tương tự qua bài đọc thứ nhất hôm nay, “Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, đã nhớ đến tôi khi tôi còn ở trong bụng mẹ”. Được tạo thành đã lạ lùng và được sai đi còn lạ lùng hơn, “Này đây, Ta làm cho con nên ánh sáng các dân tộc, để con trở nên ơn cứu độ Ta ban cho đến tận cùng trái đất!”. Ánh sáng cho các dân tộc chính là Chúa Kitô, thánh Phaolô trong bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay cũng xác nhận điều đó, “Thiên Chúa ban cho Israel Đức Giêsu làm Đấng Cứu Độ, Đấng mà Gioan đã tiên báo”. Trước huyền nhiệm của việc tạo thành và sai đi này, Thánh Vịnh đáp ca hôm nay cũng trào tràn tâm tình chúc khen, “Con ca ngợi Chúa, vì con được tạo thành cách lạ lùng!”.

Cuộc đời ban đầu của Gioan không được ghi lại nhiều ngoài những gì Luca cho biết, “Cậu bé càng lớn lên, thì tinh thần càng vững mạnh; cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Israel”. Rõ ràng, Gioan không chỉ được thánh hoá trong lòng mẹ nhưng cả trong thời thơ ấu và trưởng thành, đã kết hợp sâu xa với Thiên Chúa trong cái mênh mang của hoang địa và được tràn đầy Thánh Thần.

Hôm nay, chúng ta mừng sinh nhật của Gioan, kết thúc những tháng ngày Zacharia, cha của Gioan bị buộc phải lặng thinh sau cuộc dâng hương bí ẩn của ông trong đền thờ; ngày cắt bì cho Gioan cũng là ngày Zacharia được tháo cởi để đặt cho Gioan một cái tên rất bất thường theo chỉ thị của Tổng lãnh Thiên thần, người đã hiện ra với ông bên hương án; đồng thời, cũng là lúc ông mở miệng tán tụng Thiên Chúa với bài Benedictus bất hủ. Vì thế, sẽ không bất ngờ khi những người có mặt ở nhà Zacharia hôm ấy bị cuốn vào những ẩn khuất cũng như những hy vọng chung quanh đứa bé lạ lùng này, mà với họ, “không biết đứa trẻ này rồi sẽ nên thế nào!”. Và Gioan cũng đã không làm họ thất vọng; chính Chúa Giêsu, một ngày kia sẽ nói về Gioan rằng, “Tôi nói cho các ông hay, trong tất cả con cái người nữ sinh ra, không ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả!”.

Anh Chị em,

Dẫu có thể không hưởng đặc ân được thánh hoá khi còn trong dạ mẹ, hoặc được mặc khải của Tổng lãnh Thiên thần trước khi sinh ra, nhưng mỗi người chúng ta vẫn đã được ‘tay Chúa nắn nên’, và được tay Ngài dẫn dắt mỗi ngày và mọi ngày. Được thánh hoá nhờ Bí tích Rửa Tội, được đầy tràn Thánh Thần qua Bí tích Thêm Sức và được thường xuyên nuôi dưỡng bằng Thánh Thể và Lời Chúa, chúng ta không thua kém Gioan là bao. Như Gioan, Thiên Chúa muốn chúng ta trong mọi đấng bậc, cũng có một “tinh thần vững mạnh” để có thể hoàn thành ý muốn duy nhất của Ngài được ban cho mỗi người cách độc đáo khác nhau. Như Gioan, chúng ta cũng thuộc trọn về Chúa, vâng phục tuyệt đối và ra sức thi hành sứ vụ của mình trong tư cách một người được sai đi. Gioan đã hoàn thành vẻ vang sứ mệnh đặc thù của mình; cả chúng ta, cũng hãy làm như thế!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho con biết kinh ngạc trước những công việc Chúa làm trên con và trên anh chị em con; vì lẽ, ‘tay Chúa nắn nên’ chúng con. Xin đừng để con hoài phí ân sủng Thánh Thần và tình yêu Chúa đã biệt đãi con đêm ngày, bốn mùa xuân hạ thu đông”, Amen.

(Tgp. Huế)