75. ÁO THÔ ÁO MỎNG
Ông chủ và khách đang ngồi trò chuyện nơi phòng khách, đầy tớ đem trà đến, trên thân nó không có áo quần, chỉ dùng hai miếng ngói mỏng che đậy trước sau phần dưới thân mà thôi, ở giữa buộc một sợi dây bằng cỏ bện lại.
Ông chủ mắng nó:
- “Có khách đến mà mày làm thể thống gì vậy, sao lại mặc cái áo thô xấu đó, mau đi thay cái áo mỏng lẹ lên!”
Sau đó, đầy tớ tháo hai tấm ngói đậy trên người xuống, thay bằng lá bạc hà và lại đi lên phòng khách.
Khách nói:
- “Ngài tiêu dùng xa xỉ quá!”
Ông chủ hỏi:
- “Xa xỉ chỗ nào?”
Khách trả lời:
- “Tên đầy tớ này của ngài vừa có áo thô vừa có áo mỏng, đó không phải là xa xỉ hay sao?”
Ông chủ nói:
- “Tên đầy tớ này lúc đến nhà tôi, tôi bắt nó phải trở về nhà nó mà ăn cơm, tôi chỉ lo áo quần cho nó mà thôi, nếu không cho nó mặc một bộ và thay một bộ, thì làm sao giữ được nó ở đây chứ!!”
(Tiếu Đắc Hảo)
Suy tư 75:
Có người cơm không có ăn đủ ngày ba bữa, nhưng áo quần thì vải phải thật “xịn” mới mặc, đó là xa hoa và xa xỉ.
Có người đã quyết tâm từ bỏ mọi thú vui hưởng thụ của thế gian, nhưng thức ăn chỉ ăn một lần, chỉ nếm một chút rồi dứt khoát không ăn qua lửa thứ hai dù thức ăn vẫn còn ngon, đó không những là xa xỉ mà con mắc tội với những người nghèo.
Có người đầu tắt mặt tối làm lụng kiếm từng đồng, nhưng dứt khoát không dùng hàng nội, chỉ dùng hàng ngoại đắt tiền, đó là xa xỉ và đua đòi không đúng chỗ.
Người Ki-tô hữu cũng là một con người nên cũng có những nhu cầu tối thiếu trong cuộc sống như: học hành, vui chơi, làm việc.v.v…nhưng họ biết thế nào là xa xỉ và thế nào là dùng đồng tiền cho đúng với đời sống của mình, và họ chỉ “xa xỉ” khi đem vật chất tài lực ra để phục vụ tha nhân và giúp đỡ người nghèo mà thôi.
Đó là sự “xa xỉ” của người thấm nhuần tinh thần bác ái của Đức Chúa Giê-su vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Ông chủ và khách đang ngồi trò chuyện nơi phòng khách, đầy tớ đem trà đến, trên thân nó không có áo quần, chỉ dùng hai miếng ngói mỏng che đậy trước sau phần dưới thân mà thôi, ở giữa buộc một sợi dây bằng cỏ bện lại.
Ông chủ mắng nó:
- “Có khách đến mà mày làm thể thống gì vậy, sao lại mặc cái áo thô xấu đó, mau đi thay cái áo mỏng lẹ lên!”
Sau đó, đầy tớ tháo hai tấm ngói đậy trên người xuống, thay bằng lá bạc hà và lại đi lên phòng khách.
Khách nói:
- “Ngài tiêu dùng xa xỉ quá!”
Ông chủ hỏi:
- “Xa xỉ chỗ nào?”
Khách trả lời:
- “Tên đầy tớ này của ngài vừa có áo thô vừa có áo mỏng, đó không phải là xa xỉ hay sao?”
Ông chủ nói:
- “Tên đầy tớ này lúc đến nhà tôi, tôi bắt nó phải trở về nhà nó mà ăn cơm, tôi chỉ lo áo quần cho nó mà thôi, nếu không cho nó mặc một bộ và thay một bộ, thì làm sao giữ được nó ở đây chứ!!”
(Tiếu Đắc Hảo)
Suy tư 75:
Có người cơm không có ăn đủ ngày ba bữa, nhưng áo quần thì vải phải thật “xịn” mới mặc, đó là xa hoa và xa xỉ.
Có người đã quyết tâm từ bỏ mọi thú vui hưởng thụ của thế gian, nhưng thức ăn chỉ ăn một lần, chỉ nếm một chút rồi dứt khoát không ăn qua lửa thứ hai dù thức ăn vẫn còn ngon, đó không những là xa xỉ mà con mắc tội với những người nghèo.
Có người đầu tắt mặt tối làm lụng kiếm từng đồng, nhưng dứt khoát không dùng hàng nội, chỉ dùng hàng ngoại đắt tiền, đó là xa xỉ và đua đòi không đúng chỗ.
Người Ki-tô hữu cũng là một con người nên cũng có những nhu cầu tối thiếu trong cuộc sống như: học hành, vui chơi, làm việc.v.v…nhưng họ biết thế nào là xa xỉ và thế nào là dùng đồng tiền cho đúng với đời sống của mình, và họ chỉ “xa xỉ” khi đem vật chất tài lực ra để phục vụ tha nhân và giúp đỡ người nghèo mà thôi.
Đó là sự “xa xỉ” của người thấm nhuần tinh thần bác ái của Đức Chúa Giê-su vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info