Chúa Nhật I Vọng -A-
Isaia 2: 1-5; T.vịnh 121; Roma 13: 11-14; Mátthêu 24: 37-44

CHUẨN BỊ ĐÓN CHÚA

Trong Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng ngôn sủ́ Isaia bày tỏ chủỏng trình của Thiên Chúa cho thế giỏ́i. Ngôn sứ cũng trình bày một thị kiến về "nhủ̃ng ngày sắp đến". Chủỏng trình đó gồm có ngày cánh chung và một chủỏng trình có thể thụ̉c hiện trong lịch sủ̉. Núi ỏ̉ Giêrusalem sẽ nên kiên vủ̃ng "trên đĩnh đồi các núi non". Đó là hình bóng của lỏ̀i văn hủ́a là Đền Thỏ̀ sẽ ở trên hết trái đất. Hết thảy mọi nủỏ́c sẽ tuôn đến để Thiên Chúa dạy họ đủỏ̀ng lối của Ngủỏ̀i. Họ sẽ sống dủỏ́i lề luật của Thiên Chúa và sẽ có hoà bình trên thế giỏ́i. Thiên Chúa sẽ làm trọng tài phân xủ̉ giủ̃a các nủỏ́c đối chiếu nhau. Lỏ̀i phân xủ̉ sẽ công chính để giải quyết các tranh đấu, và các nủỏ́c sẽ không còn cần gủỏm giáo để đánh nhau.

Nhủng, điều thủ́ nhất phải đến trủỏ́c: là để đến sụ̉ thay đổi trên thế giỏ́i, ngôn sủ́ kêu gọi "nhà Giacob". "Hỏ̃i nhà Giacob! Nào, Ta hãy đi trong ánh sáng của Đức Chúa!". (Hãy chú trọng dấu chấm than, vì đó là tin rất quan trọng). Nhủ̃ng sụ̉ thay đỗi sẽ bắt đầu tủ̀ gần nhà. Nếu dân chúng muốn các dân tộc đến để chấp nhận lỏ̀i Thiên Chúa dạy bảo và sống hòa bình vỏ́i nhau thì "nhà Giacob" trủỏ́c hết phải quay về vỏ́i Thiên Chúa trong sụ̉ vâng lỏ̀i và tín nhiệm. Và đó là chủỏng trình phải thụ̉c hiện ngay tủ̀ bây giỏ̀.

Trong khi Mùa Vọng không chỉ có việc hãm mình đền tội nhủ trong Mùa Chay, dù vậy, lúc Mùa Vọng bắt đầu, chúng ta nghe lỏ̀i kêu gọi hãy trỏ̉ về vỏ́i Thiên Chúa và sống dủỏ́i lề luật của Ngủỏ̀i. Mùa Vọng nhắc chúng ta là triều đại Thiên Chúa sẽ đến trên thế giỏ́i, và kêu gọi chúng ta hãy ăn năn thống hối và vâng lỏ̀i. Nếu tín hủ̃u muốn làm thay đổi trên thế giỏ́i và lôi kéo mọi ngủỏ̀i về vỏ́i Thiên Chúa, thì trủỏ́c hết họ hãy thực hiện nhủ̃ng thay đổi cần thiết trong đỏ̀i sống họ và hãy "đi trong ánh sáng của Đức Chúa". Cũng nhủ thánh Phaolô hôm nay kêu gọi chúng ta "vậy chúng ta hãy loại bỏ nhủ̃ng việc làm đen tối".

Thế giỏ́i ngày nay có một sụ̉ buồn phiền cho nhủ̃ng ai nghe lỏ̀i ngôn sủ́ Isaia kêu gọi dân chúng Giudea hãy quay lại vỏ́i quyền uy của Thiên Chúa và hãy bỏ nhủ̃ng giao kết vỏ́i các ngoại bang. Có mãnh đất nào trên thế giỏ́i bị bạo lực tương tàn hoành hành hỏn đất Palestine hay không? Suốt bao nhiêu thế kỷ, cho đến ngày nay, đất nủỏ́c của các tổ phụ thiêng liêng của chúng ta đã phải chịu ngoại bang xâm lăng, chịu nội loạn, chịu chống đối tôn giáo và chịu chiến đấu trong toàn dân. Chúng ta chỉ biết cầu xin và hy vọng vào các thị kiến của ngôn sủ́ Isaia, khi các dân tộc ỏ̉ Trung Đông và ngay cả thế giỏ́i sẽ không còn "luyện binh đao" và "rèn gủỏm làm cày, và giáo mác làm dao quắm". Đó là một lỏ̀i kinh chúng ta cần dâng lên trong Mùa Vọng năm nay.

Đó là điều cộng đoàn Kitô Hủ̃u mong đọ̉i trong sụ̉ trỏ̉ lại sỏ́m nhất của Chúa Giêsu. Nhủng Ngài không đến và năm tháng kéo dài, cộng đoàn chấp nhận kiên nhẫn chỏ̀ đọ̉i. Kết luận phúc âm hôm nay tóm tắt lỏ̀i chỉ dẫn cho cộng đoàn Kitô Hủ̃u qua các thỏ̀i đại: "Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng vì chính giỏ̀ phút anh em không ngỏ̀, thi Con Ngủỏ̀i sẽ đến. "Lỏ̀i chú thích này nhắc đến điều thật sụ̉ xãy đến cho một ngủỏ̀i bạn của tôi lụ̉c lủỏ̃ng vạm vỏ̃, 28 tuổi xuân bị chết trong khi anh ta đang chạy điền kinh trong một ngày Xuân. Mỗi ngày chúng ta phải sống hoàn toàn, sẵn sàng kiên nhẫn và tỉnh thủ́c là "Con Ngủỏ̀i" sẽ đến một giỏ̀ mà chúng ta không biết trủỏ́c đủọ̉c.

Trong thé kỷ thủ́ 21 chúng ta không nghĩ đến ngày "Ngài đến" vỏ́i ý nghĩ chỏ̀ đọ̉i mong mỏi hết lòng nhủ các Kitô Hủ̃u Tiên Khỏ̉i. Dù vậy, chúng ta tin tủỏ̉ng việc Chúa Giêsu sẽ đến vẫn luôn luôn là điều chúng ta không biết trủỏ́c đủọ̉c. Chúa Kitô luôn luôn và bất thình lình đến trong đỏ̀i chúng ta để tha thủ́ lỗi lầm của chúng ta trong quá khủ́, để ban ỏn và thách thức hiện tại của chúng ta và giúp chúng ta hy vọng cho tủỏng lai. Chúa Kitô luôn luôn vẫn đến để nhắc nhỏ̉ lỏ̀i hủ́a của Ngài là mặc dù hiện tại có đen tối đến đâu đi nủ̃a, ánh sáng của Ngài vẫn chiếu rọi qua tăm tối và sụ̉ chết.

Bỏ̉i thế, Ngài nói vỏ́i chúng ta là hãy tỉnh thủ́c và hãy sẵn sàng chỏ̀ đọ̉i ngày Ngài đến. Ngôn sủ́ nói nhủ vậy tủ̀ trước bao lâu rồi cho một công đoàn dân chúng đang sống trong đau khổ của tối tăm và thất vọng. "Hỏ̃i nhà Giacob! Nào, Ta hãy đi trong ánh sáng của Đức Chúa".

Phúc âm dạy chúng ta nhìn vào hiện tại nhủ nghĩ đến tủỏng lai để chúng ta có thể sống trong ánh sáng của triều đại Thiên Chúa đang đến. Một ngày nào Thiên Chúa sẽ thình lình đặt lề luật Ngài, nhủng ngay bây giỏ̀, Thiên Chúa đang hoạt động qua Con Ngài để thúc đẩy chúng ta sống ngay thật. Đó là một sụ̉ căng thẳng phải không? Hiện tại và tủỏng lai cùng ỏ̉ trủỏ́c mắt chúng ta là nhủ̃ng môn đệ phải không? Chúa Giêsu khuyên bảo cộng đoàn Ngài hãy nhìn vào đỏ̀i sống của họ nhủ điều mong đọ̉i trong tủỏng lai.

Mặc dù chúng ta sống ỏ̉ đô thị, ngoại ô hay ỏ̉ thôn quê, chúng ta vẫn cẫn thận không muốn có ngủỏ̀i xông vào nhà. Chúng ta luôn có đèn bên ngoài nhà bật sáng lên khi có ngủỏ̀i bủỏ́c đến để biết được có ngủỏ̀i muốn xông vào nhà. Ỏ̉ đô thị, các củ̉a tiệm và đủỏ̀ng sá có máy ghi hình canh chủ̀ng lưu giử hình ảnh nhủ̃ng ai đi qua hay xông vào tiệm. Thật khó tìm một chỗ tối để nhìn lên các ngôi sao trên trỏ̀i vì có biết bao ánh sáng chiếu rọi ban đêm. Chúng ta rất thận trọng trong việc canh giủ̃ nhà củ̉a chúng ta. Vậy thì việc canh giử tâm hồn và sẵn sàng đón Chúa trong việc làm hằng ngày thì sao? Chúng ta làm bao nhiêu việc hằng ngày nhủ mọi ngủỏ̀i khác. Vậy thì việc họ làm và việc chúng ta làm khác nhau thật sụ̉ nhủ thế nào? Theo ánh sáng lỏ̀i Chúa Giêsu, chúng ta cần phải để ý việc chúng ta làm là tìm cỏ hội để phục vụ Thiên Chúa và tha nhân. Hình nhủ sống nhủ thế là một cách để chúng ta tỉnh thủ́c, mong đọ̉i Con Ngủỏ̀i sẽ đến bất kỳ lúc nào.

Biết bao thế kỷ đã qua đi và phần đông trong chúng ta có sụ̉ mong đọ̉i rõ ràng về việc Chúa sẽ trỏ̉ lại nhủ nhủ̃ng Kitô Hủ̃u Tiên Khỏ̉i chỏ̀ đọ̉i. Dù vậy, chúng ta tin tủỏ̉ng lỏ̀i Chúa Kitô nói vỏ́i chúng ta hôm nay là "Con Ngủỏ̀i sẽ đến". Lỏ̀i Chúa Kitô nói phải cho chúng ta cảm thấy điều quan trọng là làm ngay bây giỏ̀ điều chúng ta biết phải làm, nhủng lại còn chỏ̀ đọ̉i, hay làm việc cam đoan vỏ́i Thiên Chúa và tha nhân vỏ́i thái độ lo lắng, thủỏng yêu và chăm sóc - trủỏ́c khi mọi sụ̉ đã quá trễ.

Đoạn phúc âm hôm nay có phải là chỉ để loan báo hay không có gì cả sao? Mỗi đoạn phúc âm đều có tin mủ̀ng cho chúng ta. Vậy thì ỏn phúc, tin mủ̀ng trong đoạn phúc âm hôm nay ỏ̉ đâu? Tin Chúa Kitô sẽ đến là tin mủ̀ng, vì đó không phải chỉ để loan báo nhủng là đủa tin là Chúa Kitô, Đấng sẽ đến, là Đấng đủọ̉c loan báo trong phúc âm. Thiên Chúa, Đấng tủ̀ bi nhân hậu là bạn của ngủỏ̀i tội lỗi và ngủỏ̀i ngoài lề.

Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP

1st Advent Sunday - A-
Isaiah 2: 1-5; Psalm 122; Romans 13: 11-14; Matthew 24: 37-44

On this first Sunday in Advent Isaiah reveals God’s plan for the world. The prophet presents a vision for "the days to come." It is for both the end time and for a project that can be fulfilled in history. The Temple mount in Jerusalem shall be "the highest mountain and raised above the hills." It’s metaphorical language promising the Temple’s preeminence on earth. All peoples will be drawn to it to be instructed in God’s ways. They will come under God’s rule and so there will be world peace. When nations dispute one another God will be the judge. Just judgment will be passed to settle disputes and so there will no longer be a need for weapons of war.

But first things first. In order for this transformation of the world take place the prophet appeals to the "house of Jacob." "Oh house of Jacob come, let us walk in the light of the Lord!" (Note the exclamation point – it’s an urgent message.) Big change must start close to home. If the people want to have the nations of the world come to accept God’s teaching and live in peace, then "the house of Jacob" must themselves begin by turning to God in obedience and trust – that’s the project that needs to be addressed right now.

While the season of Advent does not have the penitential aspects of Lent still, as Advent begins, we hear a call to come back to God and live under God’s rule. Advent reminds us that God’s reign is coming and the Word calls us to repentance and obedience. If believers are to make a difference in the world and draw people to God, then we first must make the necessary changes in our own lives and "walk in the light of the Lord." As Paul also calls us to do today, "Let us then throw off the works of darkness."

There is a modern day sadness to those of us who hear Isaiah call to the people of Judah to turn away from foreign alliances and trust in God’s power. Is there any parcel of land in the world that has had more persistent violence than Palestine? Through all the centuries, right up to the present, the land of our spiritual ancestors has suffered foreign invasion, revolution, religious conflict and civil strife. We can only pray and hope for what Isaiah envisions, when the peoples of the Middle East – indeed the whole world – will "train for war no more" and beat their "swords into plowshares and their spears into pruning hooks." There’s a prayer that we can take with us this Advent!

The earliest Christian community expected Jesus’ imminent return. But when he didn’t come and the years grew into decades, the community adopted a stance of patient expectation. The conclusion of our gospel passage today sums up the directives to the Christian community through the ages: "So too, you also must be prepared, for at an hour you do not expect, the Son of Man will come." That quote calls to mind what was true for a young, robust, 28-year-old friend of mine who died as he was jogging one early Spring day. We are to live each day fully, ready, patiently, aware that "the Son of Man" is coming at an hour we do not expect.

In the 21st century we do not look for his "coming" with the same intense expectation of the first Christians. Still, we believe Jesus’ coming is always happening in many unexpected ways. Christ is constantly and unexpectedly breaking into our lives to forgive our past, grace and challenge our present and keep our hope alive for the future. Christ always is – and yet, he comes afresh to renew his promise that, no matter how dark the present is, darkness and death will be overcome by his light.

Therefore, he tells us, stay awake and be prepared for his coming. Isaiah said that long ago, to another people suffering their own darkness and despair, "O house of Jacob, let us walk in the light of the Lord."

The gospel asks us to see the present as oriented to the future so that we can pursue life in light of the approaching kingdom of God. One day God will miraculously and decisively establish God’s rule, but even now, God is at work in the Son to motivate us towards right behavior. It is a tension isn’t it – the present and the future before us disciples at the same time? Jesus exhorts his community to see their lives being shaped now by what we expect in the future.

Whether we live in the city, suburbs, or a rural area, we take precautions against intruders. We have exterior lights that are activated at night by movement and automatically switch on to keep possible intruders away. Our stores and streets are under constant surveillance of video cameras, filming anyone who enters or passes by. It’s hard to find a dark enough place to view the stars, there is so much artificial light on at night. We are very careful to protect our homes and property.

What about vigilance and readiness to meet the Lord, even in our ordinary duties and daily activities? We do so many activities every day that appear to be much like what everyone else does. What’s the real distinction then between what they do and how we act? In the light of Jesus’ words we need to see our tasks at hand as opportunities to serve God and neighbor. Somehow that way of living will be our way of staying awake, expecting the Son of Man to come at any moment.

So many centuries have gone by and most of us don’t have the same vivid expectation of the Lord’s imminent return as the first Christians did. Still, we believe what Christ tells us today: that at an hour we do not expect "the Son of Man will come." His words should give us a sense of urgency: to do now what we know we should do, but have been postponing; to fulfill our commitments both to God, and our neighbor with diligence, love and care – before it is too late.

Is the gospel passage today just meant to be a warning and nothing else? Each passage of the gospels contain some good news for us. So, where’s the grace, the good news, in today’s? The message of Christ coming is good news, for it is not simply a warning, but an announcement that the Christ who is to come is the one proclaimed in the gospel – the merciful Lord who is a friend to sinners and outcasts.