CẦU NGUYỆN

Chúa Nhật 29 Thường Niên Năm C

Cầu nguyện là nền tảng của Hội Thánh Công Giáo. Cầu nguyện là sự sống còn của Hội Thánh. Đó là hành động cần thiết mà Hội Thánh phải có, phải gìn giữ. Vì quan trọng như thế, nên cầu nguyện là cốt lõi của đời sống đức tin. Cầu nguyện cũng là điều kiện chứng tỏ một người có đức tin. Nếu một ngày nào không còn một ai cầu nguyện, ngày ấy báo hiệu tôn giáo cáo chung, vì đó chính là thời điểm cho biết không còn người tin.

Đối với cá nhân người tín hữu Kitô, cầu nguyện là hoạt động căn bản của đời sống tâm linh. Hành động cầu nguyện không phải chỉ là cầu xin, nhưng trước hết và trên hết là tôn vinh, chúc tụng, cảm tạ Thiên Chúa, Đấng mình tôn thờ.

Chính khi cầu nguyện chuyên chăm, liên lỉ, người cầu nguyện sẽ càng ngày càng thấm thía tình yêu của Thiên Chúa, càng yêu mến Thiên Chúa. Vì thế, cầu nguyện sẽ đem con người đến gần Thiên Chúa mỗi ngày một keo sơn hơn, mạnh mẽ hơn trong chính lòng yêu mến mà hai bên, Thiên Chúa và con người dành cho nhau.

Qua việc cầu nguyện sốt sắng, chăm chỉ, con người sẽ thấy và chân nhận hình ảnh Thiên Chúa là Cha ngày càng rõ nét. Họ sẽ càng tín thác vào lòng yêu thương quan tâm săn sóc của Thiên Chúa. Nhờ đó, họ bình an, tự tin, vững vàng, nhất là mỗi khi phải đối đầu với nghịch cảnh, với khổ đau. Còn Thiên Chúa, Người thấu hiểu những nhu cầu và nguyện vọng của con người. Người sẽ ban và củng cố sức mạnh của lòng tin, lòng mến nơi con người.

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay dạy ta hãy cầu nguyện qua hai câu chuyện: Ông Môisen và dụ ngôn bà góa kêu nài thẩm phán bất lương.

Bài đọc I kể lại cuộc giao tranh kịch liệt giữa người Israen và quân Amaléc. Khi ông Môisen giang tay cầu nguyện, người Israen chiến thắng; nếu ông hạ tay xuống, người Israen thua trận. Người ta phải kê tảng đá dưới tay ông, để ông đỡ mỏi mà tiếp tục giang tay cầu nguyện với Chúa. Nhờ sự hy sinh đi liền với việc cầu nguyện mà ông Môisen dâng lên Thiên Chúa, người Israen chiến thắng vẻ vang (x.Xh 17, 8-13).

Còn trong bài Tin Mừng, Chúa đưa ra hai tình ảnh hoàn toàn trái ngược nhau. Một bên là bà goá nghèo, thân phận bé nhỏ, thấp cổ bé miệng, không có tiếng nói trong xã hội. Bên kia là ông thẩm phán bất lương, chẳng sợ trời mà cũng chẳng nể người. Đã bao nhiêu lần bà góa khiếu nại trước tòa, ông đều không thèm đếm xỉa. Khiếu nại của bà xem ra bế tắt...

Nhưng người đàn bà không tuyệt vọng, không nản lòng. Bà tiếp tục khiếu nại, van xin. Cuối cùng, sự kiên nhẫn bền bỉ của bà được đáp ứng. Vị thẩm phán bất lương kia cũng giải quyết khiếu nại ấy để bà toại nguyện. Chúa kể dụ ngôn này với mục đích dạy các môn đệ hãy noi gương bà goá, cầu nguyện luôn, cầu nguyện thật bền bỉ không được nản chí.

Nghe Lời Chúa, từng người hãy tập siêng năng cầu nguyện. Hãy xin Chúa ban ơn kiên trì cầu nguyện. Sự kiên trì ví như người gieo hạt, chờ đợi cây mọc lên, sinh hoa kết trái vậy.

Để cầu nguyện nên, và nếu có cầu xin, sẽ dễ được nhận lời, chúng ta cần phải:

- Có đức tin mạnh. Trong Tin Mừng, khi Chúa Giêsu ban ơn cho ai, Người thường nói: “Đức tin của con cứu chữa con”. Đức tin đem lại cho lời cầu nguyện một sức mạnh phi thường. Đức tin giúp ta xác tín vào Thiên Chúa là Cha yêu thương.

Bài giảng ngày 14.6.2016 trong thánh lễ tại nhà nguyện Marta, Đức Phanxicô khẳng định: “Người có lòng tin luôn chiến thắng, vì lòng tin có thể chuyển bại thành thắng. Lòng tin tưởng không phải là ma thuật nhưng là một tương quan cá vị với Thiên Chúa. Tương quan ấy người ta không thể học được từ sách vở, nhưng là một quà tặng của Thiên Chúa. Món quà đó rất đáng để chúng ta nài xin…

Chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa để lời cầu nguyện của chúng ta luôn được bén rễ sâu trong niềm tin tưởng. Đức tin là một quà tặng. Chúng ta không thể học được đức tin từ sách vở nhưng là món quà Thiên Chúa ban tặng cho ta. Chúng ta hãy nài xin: ‘Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con’. Chúng ta xin Chúa để biết cầu nguyện với lòng tin tưởng, để biết xác tín rằng mọi sự chúng ta xin thì Chúa sẽ ban cho. Lòng tin tưởng chính là chiến thắng của chúng ta”.

- Có lòng yêu mến dồi dào. Tình yêu là món quà quý Thiên Chúa ban tặng con người. Hãy sử dụng quà tặng tình yêu để dâng lên Chúa trọn cuộc đời, trọn tấm lòng của mình. Khi cầu nguyện, nhờ tình yêu, con người sẽ có lòng chân thành, sự tín thác thật sự trong tay Chúa. Cầu nguyện mà không có lòng yêu mến Chúa, con người chỉ có thể vụ lợi, và đòi hỏi Chúa đáp ứng nhu cầu của mình, vì thế con người dễ cầu xin hơn chúc tụng, ca ngợi, cảm tạ Chúa.

Lòng yêu mến dành cho Thiên Chúa phải đặt trên hết mọi sự. Chúa đòi ta yêu Chúa bằng trọn cả con tim, trọn cả linh hồn, trọn trí lực của ta (x.Lc10, 25-37). Nghĩa là trong mọi phút giây của cuộc sống, ta đều quy hướng về Chúa, sống thảo hiền với Chúa, cố gắng thực thi giáo huấn Chúa dạy cách hoàn hảo và nỗ lực hết sức để ngày càng hoàn hảo hơn.

Với lòng yêu mến, ta dâng lên Chúa sự cầu nguyện của mình bằng tất cả niềm cậy trông. Ai cậy trông vào Chúa sẽ không bao giờ thất vọng, vì lòng cậy trông là phương thế tốt để lôi kéo ơn Chúa về cho mình. Bởi thế, người tín hữu hãy cầu nguyện với tất cả niềm cậy trông, hãy thưa lên cùng Chúa chân thành như đứa con đối với cha. Họ hãy giải bày những tâm tư, ước vọng bằng nỗ lực của lòng yêu mến và cậy trông.

- Có thái độ khiêm nhường. Trong Lc 18, 9-14, Chúa Giêsu lấy dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện. Nhưng sau khi cầu nguyện xong, chỉ có người thu thuế được nhận lời, còn người biệt phái thì không.

Thái độ của người biệt phái thật bất xứng: Ông “Đứng thẳng”, khoe khoang thành tích của mình và khi thị người khác: “Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như những người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay như người thu thuế kia, tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi”. Đến trước mặt Chúa mà còn kiêu ngạo thì lời cầu nguyện vô giá trị.

Còn người thu thuế, dù bị xem là tội lỗi, lại rất mực khiêm nhường. Ông không trình bày nhu cầu của mình. Ông không nhận xét ai, chỉ thấy lòng mình nhiều bất xứng. Ông không cầu xin Chúa bất cứ ơn nào dù lớn hay nhỏ, chỉ thưa với Chúa một lời đơn sơ: “Lạy Chúa, xin thương xót con vì con là kẻ tội lỗi”. Ông được nhận lời. Chúa cho biết như thế.

Có lòng khiêm nhường, ta mới dễ nhận ra ân lộc của Chúa, mới có thể hiểu rằng, mọi thuận lợi mà ta đang hưởng đều do Chúa ban. Nếu có chăng những công đức hay việc lành mà ta thực hiện được, cũng chỉ là nhờ ơn Chúa, nhờ lòng yêu thương của Chúa bảo vệ, ta mới hoàn thành nhiệm vụ này, thực hiện tốt những việc kia.

Hãy cầu nguyện trong khiêm nhường. Lời cầu nguyện của người khiêm nhường bay thẳng lên ngai Chúa, được Chúa đón nhận và chúc phúc.

Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG