EM BÉ TRAI DŨNG CẢM
N2T

Chị của em bé trai bị bệnh nặng cần chuyền máu gấp, mà máu của em bé trai và chị cùng loại máu, cho nên bác sĩ hỏi em bé có muốn đồng ý hiến máu cho chị mình không ?
Em bé trai lộ vẻ kinh hoàng trên mặt, do dự một chút rồi cắn răng nói: “Đồng ý.”
Sau khi chuyền máu xong, em bé trai mặt trắng bệt hỏi bác sĩ:
- “Thưa bác sĩ, lúc nào thì con chết ?”
Té ra em bé trai tưởng lầm rằng chuyền máu cho chị thì mình phải chết, cho nên sự do dự trước đó của em chính là đưa ra một quyết định quá lớn là hy sinh chính m
(Ngôn ngữ kỳ diệu của tâm hồn)

Suy tư:
Có những lúc chúng ta –người Ki-tô hữu- dạy con em của mình tập sống hy sinh, nhưng không –hoặc chưa- dạy các em có tinh thần dũng cảm khi hy sinh, nên sự hy sinh của các em có khi biểu hiện cách tiêu cực, nghĩa là ít hoặc không có sự yêu thương:
- Ở gia đình, cha mẹ dạy con lớn hy sinh phần tốt cho em nó, nhưng sau đó lại lén lút đem phần tốt hơn cho nó, thế là các em hy sinh phần nhỏ để được phần lớn hơn. Hy sinh này chỉ có chút chút yêu thương, không dũng cảm.
- Ở trường học, thầy cô dạy các em hy sinh giúp đỡ bạn bè, nhưng công bố ai hy sinh giúp đỡ nhiều thì cho thêm điểm hạnh kiểm, thế là học sinh giúp bạn là để được thêm điểm. Hy sinh này không có yêu thương và không dũng cảm.
- Ở nhà thờ, các dì phước và các anh chị giáo lý viên dạy các em thi đua làm việc hy sinh, để khi kết thúc thi đua là có phần thưởng, thế là các em vì phần thưởng mà hy sinh. Hy sinh này loại này thì yêu thương và dũng cảm bị bóng dáng phần thưởng che khuất.
Hy sinh, dù là tiêu cực thì vẫn tốt hơn, nhưng hy sinh như em bé trai thì thật dũng cảm, vì em biết hy sinh là chết chứ không được hứa hẹn phần thưởng, nhưng vì yêu thương chị mà hy sinh.
Đức Chúa Giê-su đã hy sinh chết để cho chúng ta được sống.
Đó cũng là sự hy sinh của người Ki-tô hữu chúng ta hôm qua, hôm nay, ngày mai và mãi mãi như thế.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

---------------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info