“Ali Baba và bốn mươi tên cướp” là một trong những câu truyện đặc sắc nhất trong bộ truyện “Nghìn lẻ một đêm” của Ba Tư. Trong câu truyện này, tôi thích nhất là câu thần chú: “Vừng ơi, hãy mở ra!”. Nhờ biết được câu thần chú này, mà Ali Baba đã mở được cửa hang bí mật, nơi cất dấu vàng của bọn cướp. Từ đó chàng trở nên giàu có.
Trước mặt tôi lúc này là tấm hình Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu. Vết thương mở rộng nơi Trái Tim Chúa tựa như cánh cửa của kho tàng đức tin. Chiêm ngắm Trái Tim Chúa, tôi thực sự xúc động. Tôi cũng muốn bắt chước Ali Baba đọc lên câu thần chú “Vừng ơi, hãy mở ra!”. “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con”.
1. Mở cửa kho tàng đức tin, để xác tín rằng mình được Chúa yêu thương biết dường nào. Trái tim là biểu tượng của tình yêu. Nhưng trái tim không thể nói hết tình yêu bằng lời. Thiên Chúa quá yêu con người, nên Ngài đã bộc lộ cho ta trái tim của Ngài bị đâm thâu vì tình yêu. “Khi đến gần Đức Giêsu và thấy Người đã chết, họ không đánh dập ống chân Người. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì máu cùng nước chảy ra. Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin” (Ga 19, 33-35).
Vì vững tin Chúa luôn thương ta, nên ta mới dễ cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương. Vì yêu thương Chúa, nên ta càng vững tin vào Chúa hơn. Cứ thế, hai nhịp tin-yêu như hai nhịp đi đi-về về của dòng máu đang luân chuyển trong thân thể ta, tạo nên một sức sống tràn đầy tin yêu cho toàn thân. Cảm nghiệm này chỉ được tìm thấy trong kho tàng đức tin là Trái Tim Chúa. Vì thế, với tất cả niềm tin-yêu, tôi thầm thĩ kêu xin: “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con”.
2. Mở cửa kho tàng đức tin, để khám phá ra mọi người đều ở trong Trái Tim Chúa. Trái tim Chúa yêu thương hết mọi người, không trừ một ai. Người thánh thiện cũng như kẻ tội lỗi, tất cả đều có chỗ nương tựa an toàn trong Trái Tim Chúa. Người thánh thiện thì được hưởng hạnh phúc viên mãn trong Trái Tim Chúa. Còn người tội lỗi thì được hạnh phúc ẩn náu trong sự xót thương của Chúa, để xin ơn trở về. “Ông Giêsu ơi! Khi nào ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi”. Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23, 42-43).
Có một bài hát luôn gây xúc động cho tôi, đó là bài “Trong trái tim Chúa” của nhạc sĩ Phanxicô. Lời bài hát thật mượt mà, êm đềm và chìm sâu trong cầu nguyện: “Trong trái tim Chúa yêu muôn đời con xin được một chỗ nghỉ ngơi, nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi, như nước mưa tan trong biển khơi. Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi. Trái tim con trong trái tim Người. Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi là tình con trong khối tình Người”. Khi hát bài này tôi nhớ đến gương anh trộm lành khi xưa, nhớ đến tôi và nhớ đến mọi người hôm nay. Xin cho mọi người luôn thấu cảm tình Chúa yêu thương và vững tin mình luôn có một chỗ ở “nhỏ bé thôi”, nhưng luôn ở trong Trái Tim Chúa.
Kinh nghiệm cho thấy, vì ích kỷ, nên ta thường không dễ dàng chấp nhận cho các tội nhân có chỗ trong Trái Tim Chúa. Ta vẫn có khuynh hướng loại trừ, chối bỏ người khác, nhất là những người mình không ưa. Ta không chấp nhận cho người tội lỗi thông chia phần ân phúc với mình trong Trái Tim Chúa. Xưa kia Giuđa rất khó chịu, khi ông thấy Chúa Giêsu cảm thông và chấp nhận sự chăm sóc đầy tin yêu của Maria, là kẻ tội lỗi (x. Ga 12, 1-7). Thánh Phaolô, trong cuộc họp Công đồng Giêrusalem, khi bàn về đời sống đức tin của người Do Thái và anh em Dân Ngoại, ngài đã lên tiếng nói: “Thiên Chúa không thiên vị ai” (Gl 2, 6).
Trái Tim Chúa là kho tàng đức tin. Kho tàng ân sủng này được dành cho hết mọi người. Ai cũng có chỗ rất riêng tư trong Trái Tim Chúa, vì “trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở...”. Đó là lời hứa tràn trề hi vọng của Chúa Giêsu nói với các môn đệ trong bữa Tiệc li (Ga 14, 1). Để xác tín cảm nghiệm này, tôi thường xuyên cầu nguyện: “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con và cho mọi người”.
3. Mở cửa kho tàng đức tin, để thấy mình được mời gọi đi rao giảng đức tin. Đức tin không phải là một báu vật mình chiếm lấy để làm của gia bảo cho riêng mình. Nhưng đức tin là ơn ban nhưng không của Thiên Chúa. “Người cho người này năm nén, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người” (Mt 25, 15). Ta cần nhận lãnh ơn ban này và tích cực sinh lời theo ý Chúa (Mt 25, 14-30). Noi gương các Tông đồ, nhất là các Thánh Tử Đạo Việt Nam, tôi hăng hái ra đi gieo vãi hạt giống đức tin trên khắp mọi miền đất nước, để mong thu về một mùa bội thu cho Thiên Chúa (Mt 13, 1-9; 18-23).
Chuyện kể Ali Baba đã mở được kho báu và trở nên giàu có. Không biết sau đó đời anh có hạnh phúc, gia đình anh có bình an vì chiếm được kho báu đó không. Nhưng cho dù anh và gia đình có hạnh phúc và bình an, thì cũng chỉ là sự bình an và hạnh phúc ở đời này mà thôi. Còn những ai mở được kho tàng đức tin và đi vào Trái Tim Chúa, thì sẽ được hạnh phúc cả đời này và đời sau. Thánh Phaolô đã xác tín điều ấy: “Đức Giêsu chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại, để chúng ta được nên công chính”. Thực vậy! Tông đồ Gioan đã một lần tựa đầu vào ngực Chúa (Ga 13, 23), một lần chứng kiến Trái Tim Chúa mở ra (Ga 19, 34). Và trọn đời Gioan được hạnh phúc, vì làm chứng cho kho tàng đức tin đã được mở ra vì tình yêu.
Tác giả thư Do thái quả quyết: “Đức Kitô hôm qua và hôm nay vẫn là một, và như vậy mãi đến muôn đời” (Dt 13, 8). Tôi cũng vững tin như thế. Vì thế hôm nay khi chiêm ngắm Trái Tim Chúa bị đâm thâu, tôi cũng có hạnh phúc như Gioan ngày xưa. Tôi như bị cuốn hút đi sâu vào “kho tàng đức tin”, để được hạnh phúc tin yêu Chúa như Gioan; và nguyện trở thành chứng nhân cho tình yêu Chúa giữa muôn người.“Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con và cho mọi người, để chúng con luôn sống đức tin và loan truyền đức tin”.
Vốn là một Giáo lí viên thích sinh hoạt, nên tôi mạo muội cải biên lời ca của bài hát Ali Baba như thế này. Mong mọi người sau khi vào kho tàng đức tin, được chiêm ngắm và thấm nhuần niềm tin-yêu Chúa, sẽ cùng tôi hát vang lời ca này:
“Khi xưa Giêsu Kitô như vầng trăng sáng chiếu trên trần gian (Quá yêu nhân trần).
Hôm nay Giêsu Kitô như người chiến thắng hát vang lời ca (Allêluia)
Noi gương Giêsu Kitô ta cùng chiếu sáng đức tin mọi nơi (Đức tin vững vàng)
Noi gương Giêsu Kitô ta cùng loan báo Phúc âm gần xa (Allêluia)”.
Là la là lá la là la là lá….
Trước mặt tôi lúc này là tấm hình Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu. Vết thương mở rộng nơi Trái Tim Chúa tựa như cánh cửa của kho tàng đức tin. Chiêm ngắm Trái Tim Chúa, tôi thực sự xúc động. Tôi cũng muốn bắt chước Ali Baba đọc lên câu thần chú “Vừng ơi, hãy mở ra!”. “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con”.
1. Mở cửa kho tàng đức tin, để xác tín rằng mình được Chúa yêu thương biết dường nào. Trái tim là biểu tượng của tình yêu. Nhưng trái tim không thể nói hết tình yêu bằng lời. Thiên Chúa quá yêu con người, nên Ngài đã bộc lộ cho ta trái tim của Ngài bị đâm thâu vì tình yêu. “Khi đến gần Đức Giêsu và thấy Người đã chết, họ không đánh dập ống chân Người. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì máu cùng nước chảy ra. Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin” (Ga 19, 33-35).
Vì vững tin Chúa luôn thương ta, nên ta mới dễ cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương. Vì yêu thương Chúa, nên ta càng vững tin vào Chúa hơn. Cứ thế, hai nhịp tin-yêu như hai nhịp đi đi-về về của dòng máu đang luân chuyển trong thân thể ta, tạo nên một sức sống tràn đầy tin yêu cho toàn thân. Cảm nghiệm này chỉ được tìm thấy trong kho tàng đức tin là Trái Tim Chúa. Vì thế, với tất cả niềm tin-yêu, tôi thầm thĩ kêu xin: “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con”.
2. Mở cửa kho tàng đức tin, để khám phá ra mọi người đều ở trong Trái Tim Chúa. Trái tim Chúa yêu thương hết mọi người, không trừ một ai. Người thánh thiện cũng như kẻ tội lỗi, tất cả đều có chỗ nương tựa an toàn trong Trái Tim Chúa. Người thánh thiện thì được hưởng hạnh phúc viên mãn trong Trái Tim Chúa. Còn người tội lỗi thì được hạnh phúc ẩn náu trong sự xót thương của Chúa, để xin ơn trở về. “Ông Giêsu ơi! Khi nào ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi”. Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23, 42-43).
Có một bài hát luôn gây xúc động cho tôi, đó là bài “Trong trái tim Chúa” của nhạc sĩ Phanxicô. Lời bài hát thật mượt mà, êm đềm và chìm sâu trong cầu nguyện: “Trong trái tim Chúa yêu muôn đời con xin được một chỗ nghỉ ngơi, nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi, như nước mưa tan trong biển khơi. Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi. Trái tim con trong trái tim Người. Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi là tình con trong khối tình Người”. Khi hát bài này tôi nhớ đến gương anh trộm lành khi xưa, nhớ đến tôi và nhớ đến mọi người hôm nay. Xin cho mọi người luôn thấu cảm tình Chúa yêu thương và vững tin mình luôn có một chỗ ở “nhỏ bé thôi”, nhưng luôn ở trong Trái Tim Chúa.
Kinh nghiệm cho thấy, vì ích kỷ, nên ta thường không dễ dàng chấp nhận cho các tội nhân có chỗ trong Trái Tim Chúa. Ta vẫn có khuynh hướng loại trừ, chối bỏ người khác, nhất là những người mình không ưa. Ta không chấp nhận cho người tội lỗi thông chia phần ân phúc với mình trong Trái Tim Chúa. Xưa kia Giuđa rất khó chịu, khi ông thấy Chúa Giêsu cảm thông và chấp nhận sự chăm sóc đầy tin yêu của Maria, là kẻ tội lỗi (x. Ga 12, 1-7). Thánh Phaolô, trong cuộc họp Công đồng Giêrusalem, khi bàn về đời sống đức tin của người Do Thái và anh em Dân Ngoại, ngài đã lên tiếng nói: “Thiên Chúa không thiên vị ai” (Gl 2, 6).
Trái Tim Chúa là kho tàng đức tin. Kho tàng ân sủng này được dành cho hết mọi người. Ai cũng có chỗ rất riêng tư trong Trái Tim Chúa, vì “trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở...”. Đó là lời hứa tràn trề hi vọng của Chúa Giêsu nói với các môn đệ trong bữa Tiệc li (Ga 14, 1). Để xác tín cảm nghiệm này, tôi thường xuyên cầu nguyện: “Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con và cho mọi người”.
3. Mở cửa kho tàng đức tin, để thấy mình được mời gọi đi rao giảng đức tin. Đức tin không phải là một báu vật mình chiếm lấy để làm của gia bảo cho riêng mình. Nhưng đức tin là ơn ban nhưng không của Thiên Chúa. “Người cho người này năm nén, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người” (Mt 25, 15). Ta cần nhận lãnh ơn ban này và tích cực sinh lời theo ý Chúa (Mt 25, 14-30). Noi gương các Tông đồ, nhất là các Thánh Tử Đạo Việt Nam, tôi hăng hái ra đi gieo vãi hạt giống đức tin trên khắp mọi miền đất nước, để mong thu về một mùa bội thu cho Thiên Chúa (Mt 13, 1-9; 18-23).
Chuyện kể Ali Baba đã mở được kho báu và trở nên giàu có. Không biết sau đó đời anh có hạnh phúc, gia đình anh có bình an vì chiếm được kho báu đó không. Nhưng cho dù anh và gia đình có hạnh phúc và bình an, thì cũng chỉ là sự bình an và hạnh phúc ở đời này mà thôi. Còn những ai mở được kho tàng đức tin và đi vào Trái Tim Chúa, thì sẽ được hạnh phúc cả đời này và đời sau. Thánh Phaolô đã xác tín điều ấy: “Đức Giêsu chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại, để chúng ta được nên công chính”. Thực vậy! Tông đồ Gioan đã một lần tựa đầu vào ngực Chúa (Ga 13, 23), một lần chứng kiến Trái Tim Chúa mở ra (Ga 19, 34). Và trọn đời Gioan được hạnh phúc, vì làm chứng cho kho tàng đức tin đã được mở ra vì tình yêu.
Tác giả thư Do thái quả quyết: “Đức Kitô hôm qua và hôm nay vẫn là một, và như vậy mãi đến muôn đời” (Dt 13, 8). Tôi cũng vững tin như thế. Vì thế hôm nay khi chiêm ngắm Trái Tim Chúa bị đâm thâu, tôi cũng có hạnh phúc như Gioan ngày xưa. Tôi như bị cuốn hút đi sâu vào “kho tàng đức tin”, để được hạnh phúc tin yêu Chúa như Gioan; và nguyện trở thành chứng nhân cho tình yêu Chúa giữa muôn người.“Lạy Trái Tim Chúa Giêsu bị đâm thâu, xin hãy mở cửa kho tàng đức tin cho con và cho mọi người, để chúng con luôn sống đức tin và loan truyền đức tin”.
Vốn là một Giáo lí viên thích sinh hoạt, nên tôi mạo muội cải biên lời ca của bài hát Ali Baba như thế này. Mong mọi người sau khi vào kho tàng đức tin, được chiêm ngắm và thấm nhuần niềm tin-yêu Chúa, sẽ cùng tôi hát vang lời ca này:
“Khi xưa Giêsu Kitô như vầng trăng sáng chiếu trên trần gian (Quá yêu nhân trần).
Hôm nay Giêsu Kitô như người chiến thắng hát vang lời ca (Allêluia)
Noi gương Giêsu Kitô ta cùng chiếu sáng đức tin mọi nơi (Đức tin vững vàng)
Noi gương Giêsu Kitô ta cùng loan báo Phúc âm gần xa (Allêluia)”.
Là la là lá la là la là lá….