Ngày 27-07-2019
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Thánh Lễ Chúa Nhật 17 Mùa Thường Niên 28/7/2019 dành cho những người không thể đến nhà thờ
VietCatholic Network
01:01 27/07/2019
Bài Ðọc I: St 18, 20-32

"Lạy Chúa, nếu con nói, xin Chúa đừng nổi giận".

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa phán: "Tiếng kêu la của dân Sôđôma và Gômôra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ".

Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sôđôma. Nhưng Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: "Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu". Chúa phán cùng Abraham rằng: "Nếu Ta tìm thấy trong thành Sôđôma năm mươi người công chính, Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành". Abraham thưa lại: "Dù con chỉ là tro bụi, con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa. Nếu trong số năm mươi người công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì bốn mươi lăm người công chính, Chúa có tàn phá cả thành không?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành". Abraham lại thưa cùng Chúa rằng: "Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?" Chúa phán: "Ta sẽ vì bốn mươi người đó mà không trừng phạt cả thành". Abraham thưa: "Lạy Chúa, nếu con lên tiếng, xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt". Abraham nói: "Vì con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn sát". Abraham thưa: "Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?" Chúa phán: "Vì mười người đó, Ta sẽ không tàn phá".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 6-7ab. 7c-8

Ðáp: Lạy Chúa, khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).

Xướng: Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin: trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa; con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài.

Xướng: Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con; Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh.

Xướng: Quả thật Chúa cao cả và thương nhìn kẻ khiêm cung; còn người kiêu ngạo thì Ngài ngó tự đàng xa. Nếu con đi giữa cảnh gian truân, Chúa giữ gìn con sống; Chúa ra tay phản đối quân thù giận dữ.

Xướng: Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự. Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời; xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài.

Bài Ðọc II: Cl 2, 12-14

"Người đã khiến anh em chung sống với Người và tha thứ mọi tội lỗi".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôssê.

Anh em thân mến, nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại.

Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì tính xác thịt của anh em, nhưng Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ bản văn tự bất lợi cho chúng ta, vì làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Lc 19, 38

Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến, bình an trên trời, và vinh quang trên các tầng trời. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 11, 1-13

"Các ngươi hãy xin thì sẽ được".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi kia. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: "Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông". Người nói với các ông:

"Khi các con cầu nguyện, hãy nói: 'Lạy Cha, nguyện xin danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ'".

Và Người còn bảo các ông rằng: "Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: 'Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi anh ấy'. Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: 'Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được'. Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.

"Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho.

"Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người".

Ðó là lời Chúa.
 
Mỗi Ngày Một Câu Danh Ngôn Của Các Thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
08:36 27/07/2019

40. Người kiêu ngạo mang trong mình vạn điều ác độc và ghét ghen của ma quỷ, làm cho con người ta thấy mình là trội nhất, mà tự tách rời khỏi con đường cứu viện.

(Thánh Augustinus)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Trích dịch từ tiếng Hoa trong "Cách ngôn thần học tu đức")


----------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://nhantai.info
 
Mỗi Ngày Một Câu Chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
08:46 27/07/2019
78. RẤT DỄ NỔI GIẬN

Có một người rất dễ nổi giận, trời đang là tháng chín đột nhiên ông ta nhìn thấy một người đội mũ dạ, thì cảm thấy đáng ghét người đội mũ không hợp thời, bèn chuẩn bị đánh người ấy.

Mọi người vội vàng kéo ông ta về nhà. Ông ta vì chuyện này mà vẫn cứ không vừa ý nên mang bệnh, rất lâu sau đó bệnh mới thuyên giảm đôi chút.

Trời vào tháng chạp chuẩn bị đón xuân, em trai của người này vì muốn anh mình vui vẻ tí xíu nên cùng với anh đi dạo bên ngoài.

Trên đường đi, người em nhìn thấy xa xa có người đội cái mũ lông bờm ngựa, anh ta sợ anh mình lại nổi giận, bèn chạy vội đến nói với người ấy:

- “Anh của tôi vì thấy người đội mũ dạ mà bệnh nặng, nay vừa mới đỡ đôi chút, xin anh mau tránh đi giùm cho !”

(Quảng Tiếu phủ)

Suy tư 78:

Cái làm cho con người hối hận nhất là tính dễ nổi giận của mình, bởi vì người dễ nổi giận thì rất dễ phá hoại công việc của mình cũng như kế hoạch của người khác...

Người dễ nổi giận thì có một cá tính đặc biệt là không thỏa mãn với bất kỳ ai, vì họ cho rằng chỉ có mình mới là người trỗi vượt trên người khác, cho nên họ luôn không cảm thấy vui vẻ và tươi cười trong cuộc sống của mình.

Thiên Chúa thì rất chậm nổi giận nhưng rất mau thi ân giáng phúc cho kẻ cầu xin với Ngài, và nếu có giận thì chỉ giận trong giây lát mà thôi, nhưng yêu thương thì yêu thương suốt đời từ đời nọ đến đời kia...

Đã có nhiều lần tôi dễ dàng nổi giận với anh em chị em của tôi, bởi vì tôi chỉ muốn mình phải là người số một trong cộng đoàn, còn người khác -dù họ là ai- thì phải là số hai xếp sau lưng tôi thì mới ổn với tôi.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://nhantai.info
 
Mỗi Tuần SỐNG Một Câu Lời Chúa (CN 17 TN)
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
08:49 27/07/2019
Chúa Nhật 17 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng : Lc 11, 1-13

“Anh em cứ xin thì sẽ được”


Bạn thân mến,

Con người ta càng ngày càng có nhiều nhu cầu, nên càng có nhiều phát minh để đáp ứng nhu cầu, nhưng tất cả những nhu cầu ấy không những làm cho cuộc sống của con người thăng tiến, mà còn phải giúp cho cuộc sống tâm linh của chúng ta tiến triển, bằng không, những nhu cầu ấy như những cây gai rậm rạp che khuất và làm ngộp thở đức tin của chúng ta.

Có những người nghèo đến gõ cửa người nhà giàu nhưng cánh cửa vẫn vô tri vô giác không nhúc nhích, mặc dù chủ nhân của nó là người có địa vị cao trong xã hội; có những người bệnh nghèo đến gõ cửa bệnh viện nhưng được câu trả lời của cô y tá phòng trực hôm nay bác sĩ bận tiếp khách; có những em bé nghèo đi gõ từng bàn ăn của thực khách trong quán cơm, để xin miếng cơm thừa nhưng bị chủ quán cầm roi quát mắng đuổi đi, đó là những thực tại có thật xảy ra hằng ngày trong cuộc sống mà bạn và tôi đã thấy.

Và có những lúc bạn và tôi –người Ki-tô hữu- gõ cửa mà Đức Chúa Giê-su không mở cửa, bởi vì chúng ta đã không mở cửa cho anh em; có những lúc bạn và tôi cầu xin mà không được, là bởi vì chúng ta không mở cửa cho tha nhân; có những lúc chúng ta tìm mà không gặp vì chúng ta không mở cửa cho người hoạn nạn đau khổ.v.v…

Gõ cửa là dấu hiệu có người đến nhà và cũng là tiếng của Đức Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta, Ngài, vị Thiên Chúa mà chúng ta đang tiếp đón trong thân phận người ăn mày gõ cửa, sẽ làm cho hành động mở cửa của chúng ta có giá trị hơn, đó là không những Ngài bước vào trong nhà, mà còn bước vào trong tâm hồn của chúng ta, để trong thân phận người nghèo, người bệnh hoạn, Ngài xin chúng ta rộng lòng giúp đỡ, và trong thân phận của một vị Thiên Chúa, Ngài ban ơn cho chúng ta khi chúng ta mở cửa đón tiếp tha nhân.

Gõ cửa là hành động của hy vọng và tín nhiệm, khi cầu xin với Thiên Chúa là chúng ta đã gõ cửa lòng nhân ái của Ngài với yêu thương và tin tưởng của chúng ta. Cũng vậy, khi người nghèo, người bất hạnh, người cô thế hoặc bất cứ người nào chăng nữa gõ cửa nhà chúng ta, là họ đã tin và hy vọng rằng chúng ta sẽ giúp đỡ họ trong cơn hoạn nạn.

Thiên Chúa sẽ không mở cửa thiên đàng cho chúng ta nếu chúng ta không mở cửa nhà mình để tiếp đón tha nhân; Thiên Chúa cũng sẽ không mở kho tàng ân sủng cho chúng ta, nếu chúng ta không chia sẻ với tha nhân những gì mình đã nhận được từ Thiên Chúa.

Bạn thân mến,

Mỗi ngày trong cuộc sống, bạn và tôi đã mở cửa nhà ban sáng và đóng lại vào ban đêm, chúng ta mở cửa để bắt đầu hòa vào cuộc sống với mọi người trong xã hội: người đi làm, kẻ thì đi học, người khác lại đi chơi. Nhà chúng ta cửa đã mở, nhưng tâm hồn chúng ta vẫn chưa mở ra để đón nhận tha nhân vào một ngăn nào đó trong tâm hồn của mình, như Thiên Chúa đã đón nhận chúng ta vào trong tình yêu của Ngài.

Chúng ta gõ cửa kêu cầu với Thiên Chúa nhưng lại không mở cửa với tha nhân; chúng ta tìm Thiên Chúa khắp nơi nhưng Ngài đang đứng trước mặt và đứng bên cạnh chúng ta mà chúng ta không muốn thấy; chúng ta lớn tiếng đọc kinh cầu nguyện để Thiên Chúa nghe được lòng thành của mình, nhưng lại giả điếc trước lời kêu cứu của người nghèo…

Đức Chúa Giê-su mời gọi chúng ta mở lòng mình trước với tha nhân rồi sau đó hãy đến gõ cửa với Ngài, đó là ý chính của bài Tin Mừng hôm nay vậy…

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

-----------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://nhantai.info
 
Thân Cha, phận con
LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
09:01 27/07/2019
CN 17C : Thân Cha, phận con

Hôm nay Chúa dạy về cầu nguyện. Nhưng ta không khai triển đề tài cầu nguyện, mà triển khai một góc nhỏ, nhưng là đỉnh lớn của nội dung lời nguyện. Chúa dạy cầu nguyện. Và cầu nguyên bằng kinh Lạy Cha. Ta chỉ dừng lại tiếng xưng hô “Lạy Cha” đó mà thôi.

I. Phận con
1. Chúng ta không phải là anh em mồ côi.
Câu chúng ta thường nghe “tứ hải giai huynh đệ” : khắp bốn bể đều là anh em, câu này thoạt nghe tưởng là hay, nhưng suy nghĩ lại, lại thiếu một yếu tố quan trọng : tất cả là anh em, nhưng lại là anh em … mồ côi, vì không có cha. Quan là “dân chi phụ mẫu,” thì quan đó cũng chỉ là cha mẹ của một góc nhỏ dân: dân Tàu, dân Việt… chứ bốn bể làm gì có ông quan nào làm chủ được để gọi là mẹ là cha của cả và thiên hạ (còn đúng ra, “phụ mẫu chi dân” thì chính dân mới là cha mẹ). Còn suy ra từ kinh Lạy Cha, thì chúng ta là anh em, và không mồ côi vì có chung một Cha trên trời. Anh cũng đọc Lạy Cha, tôi cũng đọc lạy Cha, chị cũng xướng Lạy Cha… và là một Cha thôi, nên tất cả trở thành anh em. Tứ hải giai huynh đệ nhi đồng nhất phụ. Để có thể bao phủ cả bốn bể, chỉ có bầu trời. Để có thể làm cha anh em trong bốn bể chỉ có Ông Trời. Và chính Ông Trời này là Cha của chúng ta. Lạy Cha, Đấng ngự trên Trời.

2. Ai cho ta quyền này ? Quyền gọi Ông Trời, Chúa Trời là Cha chúng ta ? Hẳn ai cũng trả lời được. Chính Chúa Giêsu. Không có Ngài chẳng ai dám gọi Chúa Trời là Cha.
Trong Thánh lễ, trước kinh Lạy Cha, chúng ta nghe lời dẫn thế nào ? Vâng lệnh Chúa Cứu Thế và theo Lời Người dạy, chúng ta “dám” (cả dám, cả gan, gan cùng mình) nguyện rằng. Một chỗ khác Chúa nói rõ, “Thầy đi về cùng Cha của Thầy và cũng là Cha của anh em.” Không phải Cha của Thầy khác Cha chúng ta, mà Chúa Giêsu và chúng ta có chung một Cha, nên ta là anh em với nhau, và là em (dẫu bảy tám mươi tuổi, dẫu sinh ra trước khi Đức Giêsu xuống thế làm người, thời ông Bành Tổ cổ lai) tất cả đều là em của Đức Giêsu. Ngài là Trưởng Tử, của một đàn em đông đúc (Rm 8,29 : “Vì những ai Người đã biết từ trước, thì Người đã tiền định cho họ nên đồng hình đồng dạng với Con của Người, để Con của Người làm trưởng tử giữa một đàn em đông đúc”).
Và Chúa Giêsu chỉ cho ta quyền này thông qua Chúa Thánh Thần. Chính nhờ nước và Thánh Thần, tức Phép Thánh Tẩy, mà Thánh Thần, tức vị thần thánh hoá, biến ta thành thánh, hoá ta thành thần, để ta dám, cả dám cùng với Thánh Thần trong ta, kêu lên abba, Cha ơi Cha. (Gl 4,6 : Để chứng thực anh em là con cái, Thiên Chúa đã sai Thần Khí của Con mình đến ngự trong lòng anh em mà kêu lên : "Áp-ba, Cha ơi !")
Vậy mà chúng ta có thấy chói tai và mâu thuẫn không, khi vào xưng tội, có linh mục nói cách rất tự nhiên: để đền tội, con hãy đọc 3 kinh Lạy Cha. Làm như đọc Kinh Lạy Cha là một hình phạt, như để đền tội phá trong lớp, hãy quì gối trên vỏ sầu riêng một giờ !
Đọc Kinh Lạy Cha, được kêu “Cha ơi Cha” là một ân phúc, đâu phải ai muốn cũng được. Phải những kẻ đã được tái sinh trong Phép Rửa bằng nước và Thánh Thần mới được kêu mà !
Thời nguyên thuỷ Kitô giáo, và nay khi Công Đồng muốn trở về nguồn đã chia thành nhiều giai đoạn khi cử hành bí tích thánh tẩy, thì, dự tòng chỉ được trao kinh Lạy Cha vào giai đoạn cuối cùng (Kinh Tin Kính được trao trong giai đoạn trước), ngay trước khi lãnh nhận Phép Rửa, để khi được thánh tẩy xong là trở thành em Chúa Giêsu, thành con Chúa Cha, để vinh hạnh đọc kinh Lạy Cha, gọi Chúa Trời là "Cha ơi Cha", "Bố à Bố".
Trong một lớp học về phụng vụ khi còn ở Chicago, tôi có nêu lên lưu ý này : tại sao lại nói : để đền tội, hãy đọc kinh Lạy Cha. (đọc Kinh Lạy Cha là ân phúc chứ có phải là hình phạt đâu). Cả lớp thấy có lý và cuối giờ ông thầy vẫn còn tâm đắc cho nên nói với cả lớp, for penalty say Glory to the Father one time (để đền tội hãy đọc Kinh Sáng Danh một lần) !
Chị thánh Têrêxa chẳng bao giờ đọc hết câu đầu của kinh Lạy Cha chứ đừng nói là hết cả kinh. Bởi vì mới đọc được hai chữ Lạy Cha, mà tiếng ngoại quốc thì có thể hiểu thân mật hơn: cha ơi, Bố ơi, Ba ơi… là chị không đọc thêm được nữa, vì nghĩ mình là ai : nhỏ bé, thấp hèn, tội lỗi, mà được phép gọi Chúa Tể đất trời là Ba ơi. Không thể hiểu nổi ! Chị ngất ngây với tiếng kêu Cha ơi, mà không thể đọc thêm được danh Cha cả sáng nước Cha trị đến gì nữa…
Các chị nữ và các bà mẹ đừng buồn, khi thấy Chúa chỉ được gọi là Cha. Vậy Ngài không là Mẹ hay sao ?
Trong khoá họp THĐGM về gia đình ở Roma, tháng 10-1980, ĐGM Nguyễn văn Hoà có phát biểu: Khi chúng ta gọi Chúa là Cha, chúng ta mới gọi được 50% phẩm tính, danh xưng của Chúa. Sau buổi họp, một chuyên viên Kinh Thánh, và một chuyên gia về luật đến nói với đức cha : ngài nói đúng. Nhưng tiếc thay cho đến nay ta chưa tìm được cách nào để vượt ra khỏi, bởi bản văn Kinh Thánh ghi rõ ràng Abba, Cha ơi Cha (chứ không phải Imma : má à má).
ĐGH Gioan Phaolô II hình như còn đi xa hơn khi vào đầu triều đại của ngài, ngài đã nói: Chúa là Cha, hơn thế nữa, Chúa là Mẹ. Vậy là “hơn thế nữa” có thể Chúa là Mẹ 60, Chúa là Cha 40 (tứ lục) ! Ta không lạm bàn thêm vì là vấn đề khá nóng bỏng, nhất là tại các nước phương Tây. Gọi Chúa là She or He.
Vậy là ta cứ phải theo truyền thống gọi Chúa là Cha nhưng vẫn ngầm hiểu “hơn thế nữa Ngài là Mẹ,” bởi lẽ để diễn tả tình yêu (chứ không phải uy quyền) thì lòng Mẹ vẫn là biểu tượng vượt trội hơn ý chí của Cha.

II. Thân Cha

Nếu Thiên Chúa tạo dựng nên con người giống hình ảnh Ngài, thì ta cũng có thể nhìn vào ta mà suy ra Chúa.
Một người bạn có đứa con đầu lòng tâm sự: “lần đầu tiên khi nghe đứa con gọi : Bố ơi, tôi bủn rủn cả chân tay, một luồng điện cực mạnh chạy khắp cơ thể, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.” Quả thật. Gọi ai là cha tức là nhận người ấy là ân nhân lớn nhất đời mình. Vì nhờ cha, ta nhận được món quà tặng quý giá nhất đó là sự sống.
Tôi có một anh bạn, cùng lớp thời chủng viện, nay anh làm bố đời, tôi làm cha đạo. Anh ở vùng quê Cái Sắn, nhiều nắng lắm sương vất vả nuôi nấng gia đình. Anh nói, “mỗi ngày đi làm ruộng về, mệt muốn chết, nhưng khi về đến nhà nghe đứa nhỏ kêu lên : ba về, bố về… thấy mệt mỏi chạy mất tiêu.”
Vậy khi ta gọi Chúa là “Cha ơi Cha,” ta đã suy xét trong phần I rằng đó là một ân phúc lớn lao, không sao cảm tạ, thì trong phần II này, ta thử “chơi cha” một chút, khi ta gọi Chúa là Cha, Chúa có sung sướng quên đi mệt mỏi, xúc phạm của ta như hai bố đời, bố trần gian trên đây tâm sự không ? Có được phép áp dụng tâm trạng của bố dưới trần cho Cha trên trời không ? Hẳn là được. Vì ta được tạo dựng giông giống như Chúa mà.
Bởi đó khi cầu nguyện, xin ơn gì, chỉ cần kêu ba ơi ba là Cha trời sẽ “bủn rủn tay chân, sẽ quên hết lỗi lầm của ta, mà ban cho ta hết ơn này đến ơn kia.” Chính bài Tin Mừng đoạn cuối cho ta biết điều này “Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, lại lấy rắn thay vì cá mà cho nó ? Hoặc nó xin trứng, mà lại cho nó con bọ cạp ? Vậy nếu anh em là những kẻ xấu, mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha trên trời, Người sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người ?"
Không cần nói nhiều lời, Cha trên trời cũng ban ơn dư dật.
Để minh hoạ cho điều này có rất nhiều mẫu gương. Chuyện kể cũng nhiều mà tiểu sử thánh nhân cũng không thiếu. Nên chỉ nhắc đến một, mà là một chuyện :
Số là chàng tu sinh kia đi sớm, quên mang sách kinh để cầu nguyện. Thế là chàng nảy ra lời nguyện này : “Cha ơi, con quên sách rồi, bây giờ con đọc cho Cha 24 mẫu tự, ba lần. Cha muốn ghép (giống chương trình “chiếc nón kì diệu”) chữ nào vào ô nào cho đúng cho đẹp ý Cha thì Cha cứ ghép."
Chúa Cha trên trời phán với triều thần : Từ trước tới nay Ta chưa hề nghe được lời cầu nguyện nào hay như thế.
Hay ở chỗ phó thác hết cho Cha, cho Bố. Bố muốn làm gì Bố làm.
Ta đang sống tại Việt Nam trong Năm Đồng Hành với các Gia Đình (gặp khó khăn). Những gia đình nào gặp khó khăn, thử kêu đến Cha trên trời của ta, "Cha ơi Cha," chắc chắn Cha trên trời sẽ ban cho ta Thánh Thần, Đấng hướng dẫn chúng ta sống xứng danh là con ở trần gian này, để mai sau được gặp Cha cũng trong tư cách là con. Amen

Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Một cái nhìn thật khác về phụ nữ Mỹ hiện nay và việc họ tìm hiểu đời sống thánh hiến
Vũ Văn An
18:24 27/07/2019


Ai cũng coi xu hướng thế tục hóa là một sự kiện tất yếu của lịch sử và càng ngày càng có nhiều thăm dò cho thấy giới trẻ hiện nay càng ngày càng xa rời các tôn giáo định chế, kể cả các niềm tin tôn giáo, để chạy theo những thứ như chiêm tinh (astrology) và trái cầu phalê (crystals) (xem https://www.latimes.com/health/la-he-millennials-religion-zodiac-tarot-crystals-astrology-20190710-story.html). Thế nhưng trên HuffPost ( https://www.huffpost.com/highline/article/millennial-nuns/

July 11, 2019), Eve Fairbanks, một người Do Thái Giáo, lại có một tường trình và nhận định khác: “Behold, the millennial nuns: More and more young women are being called to the religious life, after 50 straight years of decline. What on earth is going on?” (Hãy chú ý, các nữ tu thiên niên kỷ: Ngày càng có nhiều phụ nữ được kêu gọi sống cuộc sống tu trì, sau suốt 50 năm xuống dốc. Chuyện gì đang diễn ra trên trái đất đây?).

Theo tác giả, ở cuối những năm trung học chuyên về khoa học thuộc thập niên cuối cùng của thế kỷ trước, bà bỗng nhận ra một hiện tượng mới lạ: một số bạn cùng lớp của bà chuyển sang đức tin Công Giáo.

Điều ấy làm bà ngạc nhiên. Vì trường trung học của bà rất thế tục, thế tục một cách đầy phô trương. Họ có một bức tượng thép dựng trên bãi cỏ phía trước mô tả chiến thắng của luận lý toán học. Chủ tịch lớp cao cấp của bà mặc một bộ trang phục máy tính khổng lồ để dự các trận bóng đá. Khi lớp học về chính phủ của bà tổ chức một cuộc tranh luận về phá thai, chỉ có hai trong số 18 học sinh tình nguyện tranh luận cho chính nghĩa “phò sự sống”.

Và gần cuối những năm 2000, một nửa tá bạn cũ vốn là những người hoài nghi một cách có luận lý và những người sành internet theo xu hướng cấp tiến đã trở nên người tôn giáo sâu sắc. Một số người trong số này vốn chỉ nhận được một nền giáo dục Công Giáo lỏng lẻo. Họ viết blog. Họ viết bài đăng trên Facebook nói về việc họ trở lại và chia sẻ các điều người ta vốn tương truyền về kế hoạch hóa gia đình không dùng biện pháp tránh thai.

Một bạn cùng lớp Công Giáo đi mở một trang trại hữu cơ với chồng và bảy đứa con của mình, đồng thời vận động cho những thứ phe tả rất thích, như sữa chua con nít không biến đổi gen (GMO) để tưởng nhớ Chánh án tối cao Antonin Scalia và những bức hình pizza tự chế có hoa văn nước sốt cà chua nhằm giống như các vết thương của Chúa Giêsu trên thập giá.

Meg, bạn của bà, người được mọi người chú ý tại các cuộc vui chơi ở trường, bắt đầu tự gọi mình là một “Kẻ đi rong vì Chúa Kitô” (hobo for Christ). Cô ấy đi du lịch khắp thế giới và kiếm tiền từ những bài phát biểu trên blog mà ý chính là việc truyền giảng Tin Mừng sâu sắc. Cô ta viết trong một bài rằng “Thiên Chúa đang yêu cầu một thứ môn đệ triệt để”. Cô ta cũng nghĩ đến việc trở thành một nữ tu Công Giáo.

Hiện trạng Đạo và giới trẻ

Những người này làm bà tò mò, vì bà nghĩ họ không thích hợp với những chuyện họ đã hoặc đang hướng tới. Theo bà, Hoa Kỳ đang trên đà từ từ trôi dạt về phía cấp tiến. Các cuốn sách được xuất bản về vận mệnh nhân khẩu học của Hoa Kỳ thích cảnh báo những người tôn giáo phải nên sợ giới trẻ. Suy nghĩ này cho rằng mỗi thế hệ nối tiếp nhau đều muốn thực thi nhiều sự lựa chọn hơn về những gì họ ăn, về cách họ sống, về người họ yêu, về các giấc mơ của họ, về cả các sự thật của họ nữa. Giới trẻ không quan tâm đến truyền thống hoặc ràng buộc đạo đức.

Đạo Công Giáo dường như đặc biệt lạc bước đối với cuộc sống đương thời của người Mỹ. Đạo Thệ Phản dễ dàng thoả hiệp với hiện đại hơn và với một Chúa Giêsu thân thiện, huấn luyện người ta sống đời (life coach-esque). Và cả các cộng đồng Công Giáo cấp tiến cũng yêu cầu phải phục tùng một vị giáo hoàng đội vương miện vàng, người mà về mặt thần học vốn không thể sai lầm và là người được chọn bởi hơn một trăm người đàn ông, chỉ toàn đàn ông.

Dường như vì thế mà Đạo Công Giáo gặp khủng hoảng. Một cuộc thăm dò của Trung tâm nghiên cứu Pew năm 2008 cho thấy, vào cuối thế kỷ 20, Đạo Công Giáo mất nhiều tín hữu hơn bất cứ tôn giáo nào khác ở Hoa Kỳ. Khoảng một phần ba người Mỹ được nuôi dạy trong đức tin Công Giáo báo cáo rằng họ đã lìa bỏ Giáo Hội.

Sự co cụm ảnh hưởng đến cả các nhân viên Giáo Hội – hàng linh mục và cộng đồng nữ tu của Giáo hội. Năm 1965, nước Mỹ có 180,000 nữ tu Công Giáo vĩnh khấn, một thuật ngữ chỉ các phụ nữ đã cam kết sống cuộc sống khiết tịnh, nghèo đói, vâng lời và phục vụ Giáo Hội. Đến năm 2010, con số đó đã giảm xuống dưới 50,000. Năm 2009, nhiều nữ tu Công Giáo ở Mỹ ngoài 90 tuổi hơn là dưới 60 tuổi.

Tình hình thay đổi...

Nhưng tình hình ấy dường như bắt đầu được đảo ngược ngay vào khoảng thời gian bà bắt đầu chú ý đến niềm tin đang nảy nở nơi các bạn học cấp ba của mình. Sau 50 năm suy sụp, số lượng phụ nữ trẻ tuổi “đang biện phân cuộc sống tu trì” - hay trải qua một diễn trình lâu dài để trở thành nữ tu Công Giáo - đang tăng lên đáng kể. Năm 2017, 13 phần trăm phụ nữ từ 18 đến 35 tuổi trả lời một cuộc thăm dò thống thuộc Đại học Georgetown về người Công Giáo Mỹ báo cáo rằng họ đã cân nhắc việc trở thành nữ tu Công Giáo. Như thế là hơn 900,000 phụ nữ trẻ, đủ để tái cung cấp dân số cho quân đoàn “nữ tu” trong một vài thập niên tương lai, ngay cả khi chỉ một phần trong số họ thực sự trở thành nữ tu.

Và những người khao khát trở thành nữ tu không như những người xưa cũ. Họ đa dạng hơn: 90% nữ tu sĩ Mỹ năm 2009 được nhận dạng là người da trắng; năm ngoái, ít hơn 60 phần trăm những người mới nhập tu viện đã được nhận diện như thế. Họ cũng trẻ hơn: Độ tuổi trung bình để thực hiện bước cuối cùng trong đời sống tu trì cách đây một thập niên là 40. Ngày nay, tuổi ấy là 24. Họ là những đứa con của giai cấp trung lưu một cách bất cân xứng, đôi khi có tham vọng cao và đạt thành tích cao. Những câu chuyện biện phân điển hình trên blog hoặc trên báo chí Công Giáo bắt đầu bằng những dòng như “cô ấy chơi môn lacrosse (môn thể thao dùng vợt để bắt và ném bóng) và đi học ở Đại học Rutgers” hay cô ấy là “một sinh viên tốt nghiệp Harvard với một người bạn trai tuyệt vời”.

Bạn sẽ tìm thấy những người tuổi 20 này, giống như những người tuổi 20 khác, khắp trên Instagram và YouTube. Một số thăm dò thứ dòng tu nào để tham gia trên một trang mạng gọi là VocationMatch.com, về căn bản có thể coi như một ứng dụng hẹn hò dành cho các nữ tu. Bạn có cảm thức rằng những phụ nữ trẻ này hết còn những mối lắng lo kiểu những người đàn bà có tác phong, kiểu cách có thể dự đoán được mà người ta vốn gọi là basic bitch như đăng hình thực phẩm trên Instagram, các môn thể thao đại học hoặc khuôn mặt có râu của Benedict Cumberbatch. Ngược lại, họ chỉ quan tâm viết những “tweets” chắc nịch kiểu “Không có các bí tích, cái chết của bạn được coi như không được chuẩn bị”.

Những phụ nữ trẻ này có một bất ngờ cuối cùng: Họ có xu hướng bảo thủ về mặt tín lý hơn nhiều so với những người đi trước. Nếu bạn đi sâu hơn vào các nguồn cung cấp dữ liệu truyền thông xã hội của họ, qua những bức ảnh lập dị của các nữ tu mặc tu phục nhưng làm dấu (thánh giá) cách lỏng lẻo, bạn sẽ tìm thấy một lòng sùng mộ vững vàng đối với các niềm tin Công Giáo có tính truyền thống nhất. Họ nhiệt tình phản đối việc phá thai. Họ ca tụng đức đồng trinh không phải như một điều cần thiết để có thời gian rảnh rỗi phục vụ Thiên Chúa, cách mà một số nữ tu “cấp tiến” vốn nghĩ, nhưng như một điều gì đó tự nó thánh thiện. Nó là một lối sống khắc nghiệt thực sự phủ mờ thứ chủ nghĩa lạy Chúa ơi phải hưởng tối đa (OMG maximalism) đang thống trị các phương tiện truyền thông xã hội.

Patrice Tuohy, nhà xuất bản các tài liệu hướng dẫn những người đang xem xét cuộc sống tu trì, trong đó có VocationMatch.com, nói với tác giả rằng cách đây không lâu, họ chỉ nhận được khoảng 350 truy vấn mỗi năm qua điện thoại và trực tuyến. Năm ngoái, con số họ nhận được đã lên tới 2,600. Và 60 phần trăm những người phụ nữ đó, Tuohy nói, hỏi rõ ràng xem liệu họ có thể tham gia một dòng buộc họ phải mặc tu phục hay không (hiện nay, chỉ có khoảng 20 phần trăm nữ tu ở Mỹ mặc tu phục). Tuohy cho rằng những phụ nữ trẻ này muốn được lãnh đạo dù họ thích tự do.

Biện phân đời sống tu trì, một diễn trình rơi vào đường tình

Tác giả kể thêm: hai năm trước Meg, kẻ đi rong vì Chúa Kitô, giới thiệu tác giả trên Facebook với một người bạn của cô tên là Tori. Tori vừa đang biện phân để trở thành nữ tu vừa phục vụ trong Quân đội. Là một trung úy, cô chỉ huy những người đàn ông lớn tuổi hơn cô, nhưng khi cô nói chuyện với tác giả qua Skype từ một căn cứ ở Hàn Quốc, trông cô trẻ hơn 23 tuổi. Bộ dã chiến màu xanh lá cây rộng thùng thình trên thân hình gầy gò của cô, mái tóc nâu nhạt của cô nhuộm vàng ở phía dưới, được vén khỏi khuôn mặt bị cháy nắng trở thành một mái tóc đuôi ngựa mỏng manh. Cô ấy nói “ranh mãnh” khá nhiều, thỉnh thoảng chửi tục và tự gọi mình là một “người nhảy dù siêu lừa đảo!” với một cái nháy mắt và giơ ngón tay cái lên chế giễu. Tác giả cho rằng chỉ nói với cô ta vài phút đủ để nghĩ: Người phụ nữ này mà muốn trở thành một nữ tu sao? Lúc còn ở trường trung học, cô nổi tiếng ham nhẩy, nhẩy như điên, không hạn chế trong các tiệc vui. Cô vẫy xe xin đi quá giang dọc đường, chèo thuyền và giỏi túc cầu đến độ giành được một vị trí trong đội ngũ phát triển chuyên nghiệp. Trên trang Facebook của mình, người ta nhìn thấy những bức ảnh trong đó cô lén xuất hiện (photobombing) giữa một nhóm đang đi trượt tuyết, lè lưỡi trước máy ảnh. Cô luôn cho rằng mình sẽ kết hôn, có con và làm việc như một chuyên gia dinh dưỡng.

Khi tác giả hỏi Tori điều gì đã khiến cô đi trệch hẳn con đường đó để trở thành một nữ tu, toàn bộ thái độ của cô đã thay đổi. Khuôn mặt cô trở nên đỏ hơn, và cô trông gần như e lệ. Cô muốn đọc cho tác giả nghe toàn bộ câu chuyện của cô từ cuốn nhật ký cầu nguyện. Một điều quá quan trọng như thế này không thể thảo luận một cách tùy hứng được.

Vào một buổi chiều kia, khi cô còn là một học sinh cấp ba tại trường trung học toàn nữ, Tori thấy mình bị lôi cuốn đến nhà nguyện. Lúc lớn lên, cô không mấy có tinh thần tôn giáo, và nhà nguyện là nơi cô thường tránh né: nhỏ, tối và im lặng, với những chiếc ghế cầu nguyện cao đến đầu gối khó chịu. Nhưng vào ngày hôm đó, khi cô ngồi cầu nguyện, một ý nghĩ đã xuất hiện với cô, đó là điều bất ngờ nhưng mạnh mẽ đến nỗi cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi và thực sự bỏ chạy. Chạy ra khỏi nhà nguyện. Vì sợ quá. Ý nghĩ đó là: phải mặc y phục của một nữ tu sẽ ra sao?

Cô giải thích cô không muốn làm nữ tu. Nhưng trong những năm sau đó, cô không thể xua đuổi thị kiến ấy khỏi đầu óc. Bất cứ ở đâu, trên sân cỏ, lúc mặc những chiếc váy không có quai để khiêu vũ, cô vẫn thấy mình trong chiếc khăn trùm màu đen.

Và rồi một ngày nọ, tại một nhà nguyện trong khuôn viên trường đại học của cô, cô nghe thấy giọng nói của Người.

Tác giả hỏi cô: “giọng nói đó nghe như thế nào?”

Cô trả lời “Không giống như bất cứ điều gì. Tôi chỉ biết đó là Người”. Và sứ điệp của Người rất rõ ràng: “hãy đi rao giảng Tin Mừng”.

Tori đặt cuốn nhật ký cầu nguyện xuống, nhìn lên và bắt đầu cười. Cô nói cô mong câu chuyện này hẳn phải “khùng khùng” đối với tác giả. Cô không quan tâm. Cô giải thích: biện phân đời sống tu trì, là “một diễn trình si tình”.

Tác giả được Tori cho biết hoàn cảnh gia đình. Lúc lên bẩy, cha mẹ cô ly dị. Rất thương cha, nhưng cô phải sống với mẹ và anh trai. Hai anh em sống gần gũi nhau nhưng đến tuổi thiếu niên, anh trai cũng bỏ đi và nói những lời khó nghe như “tôi không yêu hai người!” và bỏ cả đi lễ. Rồi anh gia nhập quân đội.

Về nhân cách, Tori là người cầu toàn, muốn hoàn hảo trong mọi điều mình làm. Mẹ cô nhiều khi bắt cô phải thư giã nhiều hơn, như coi truyền hình chẳng hạn, nhưng cô hét lại “Con không có thì giờ coi truyền hình!”

Rồi một ngày kia, cô bỗng nói với mẹ sẽ đi Phi Châu, muốn được giúp đỡ những người thiếu dinh dưỡng, muốn được làm việc tại 1 quốc gia đệ tam. Cô hy vọng các tài năng khiêm nhường của cô có thể hữu dụng hơn và được đánh giá nhiều hơn tại những nơi cần đến chúng hơn.

Và cô cảm thấy lời mời gọi bước vào cuộc sống tu trì ngày một trở nên mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, cô vẫn tiếp tục học đại học, ghi danh học các buổi huấn luyện Sĩ Quan Trừ Bị (ROTC= Reserve Officer Training Corps), chơi túc cầu, tham gia một ban nhạc.

Nhiều lúc cô cảm thấy kiệt lực vì quá nhiều cam kết. Tuy nhiên, cầu nguyện đem lại cho cô một an ủi vô bờ. Sự yên tĩnh mà cầu nguyện mang đến không phải là cái yên tĩnh trong chiếc xe lái trở về sau khi tiễn Adam vào quân ngũ. Đây là một sự yên tĩnh chung chia với một người đồng hành đầy yêu thương, đó chính là Thiên Chúa.

Có thế nào Thiên Chúa yêu thương ta thế ấy

Năm thứ hai, cô lái xe tám tiếng đồng hồ từ khuôn viên đại học đến một “khóa tĩnh tâm biện phân” tại Ann Arbor, Michigan dành cho hàng trăm phụ nữ trẻ. Một trong những nữ tu đã giảng cho các phụ nữ trẻ này. Bà nói: Một người phụ nữ có đức tin đã rất tuyệt vời rồi. Cô không cần phải chứng minh chi nữa. “Các chị đẹp cả rồi”, bà nói với họ như thế. Thiên Chúa vốn yêu thương họ, yêu cái bản ngã hiện hữu, bất toàn của họ, bởi vì Người đã dựng nên họ như thế. Cách họ không lành lặn (broken) chính là cách Thiên Chúa cố ý muốn họ xuất hiện như không lành lặn, vì các mục đích riêng của Người.

Tori cảm thấy vui vì hiểu ra rằng không phải mọi sự tùy thuộc ở mình. Mình không hoàn toàn chịu trách nhiệm phải trả lời những câu hỏi như, “Sự hiện hữu của tôi có ý nghĩa gì không?” Một đêm kia, trằn trọc không ngủ được, cô trở dậy và ghi vào nhật ký “ngươi được yêu thương vô điều kiện”, sau đó rơi vào một giấc ngủ vùi cô chưa từng thấy.

Tác giả là một phụ nữ Do Thái, nên bà cho rằng các ý niệm như đồng trinh hay cuộc sống độc thân chưa bao giờ xuất hiện ngang qua trí tưởng tượng của bà. Nhưng khi đọc 1 cuốn sách do chính những người phụ nữ tham dự cùng một khóa tĩnh tâm với Tori đưa cho, tức cuốn “And You Are Christ’s” với tiêu đề phụ “The Charism of Virginity and the Celibate Life” của linh mục Thomas Dubay, bà cảm thấy bị đánh động. Trong tác phẩm này, linh mục Dubay viết rằng sống trong xã hội hiện đại, con người dường như hiến mình cho đủ thứ chuyện: nghề nghiệp, giải trrí, người yêu, con cái, mà dường như chẳng ai lưu ý đến cái “ý niệm xúc cảm lao công”. Tuy nhiên, theo cha Dubay, có một người luôn tưởng thưởng các cố gắng của chúng ta: Đó là Chúa Kitô. Người phụ nữ yêu mến Người, người nữ tu, có một ơn gọi xứng đáng với sự hiến thân hoàn toàn của nàng và điều này tôn vinh sự hy sinh của nàng “gấp nhiều lần”, như Thánh Luca nói. Nàng tìm được “niềm đam mê” của nàng. Nàng được “nghỉ ngơi”, “thoả mãn”, “say mê”, “tròn đầy” những điều mà chính tác giả hết sức thèm muốn vì mệt mỏi trước cuộc sống.

Không hẳn "cool" mới ăn tiền

Nhân dịp nói về sách vở, học thuật này, tác giả cho thấy một khía cạnh không ngờ khác của tuổi trẻ ngày nay. Trung học St. Mary Mitch Ryken là một trường trung học Công Giáo ở vùng nông thôn Maryland. Các học sinh năm đầu thường ít lưu ý đến việc chiêm niệm Đấng Thần Linh. Bởi thế, một số linh mục đến trường trình chiếu những cuốn DVD nói về các linh mục “cool” (ta đây sành điệu): biết hát nhạc đại hội, biết nhẩy “hip hop”... Phản ứng bất ngờ là một số học sinh không thích. John Olon, một giáo sư thần học của trường và là người từng mời các tu huynh và tu muội đến nói chuyện về ơn gọi, thuật lại có lần một vị linh mục “nghiêm khắc” hơn (sterner) đến lớp của ông, mình vận áo dài đen với cổ cồn rôma cứng ngắc, phán những lời đại loại: “các anh các chị (trường hỗn hợp cả nam cả nữ) được kêu gọi nên thánh. Các anh các chị được kêu gọi trở thành các vị thánh”.

Olon thuật lại: “lúc ấy tôi đang ngồi ở bàn làm việc, nhăn mặt” nghĩ “ôi, không phải những đứa trẻ này đâu ạ. Chúng ta nên nói vừa thôi”. Và rồi, “một em, một tay chơi môn lacrosse, rất đặc trưng, dừng lại hỏi tôi, ‘Vị đó có trở lại vào tuần tới hay không?’”

Olon trấn an cậu “ồ, không, đừng lo”.

“Nhưng em muốn vị ấy trở lại”, Olon nhớ y câu nói của người cầu thủ môn lacrosse. Các bạn học khác cũng đồng ý như thế.

Chính tác giả gặp một học sinh của trường tên Mackenzie, 15 tuổi, đã cảm thấy “không có gì thoả mãn tôi. Tôi đau lòng muốn có một điều gì đó để an định”: từng đợt khát khao được gần gũi một ai đó, bất cứ ai đó, vốn áp đảo cô vượt quá cả tầm kiểm soát của cô, nhưng những hẹn hò vốn thành thói quen giữa đám bạn bè của cô ấy dường như chỉ là một giải pháp trống rỗng.

Thế rồi, năm 16 tuổi, cô học lớp của Olon. Cô yêu cách ông nói về cuộc tìm kiếm nhân đức của các thánh, và cô quyết định chịu phép rửa. Ba năm sau, cô tham gia một chuyến đi hành hương của giáo xứ địa phương đến các địa điểm Công Giáo linh thiêng ở châu Âu. Đến thăm nhà thờ bằng đá cẩm thạch khổng lồ của Đức Mẹ Fátima ở Bồ Đào Nha, Mackenzie không thể không dừng lại nhìn chằm chằm vào nữ tu trung niên trong một tu phục màu xanh xám dẫn đầu chuyến tham quan. “Bà quả có sự thanh thản quanh con người của bà”, Mitch Mackenzie nhớ lại. “Và thứ bình an này. Và niềm vui này. Và nó không hề hời hợt, đúng không? Và tôi như thể muốn nói, ‘Cái quái gì thế này? Làm thế nào ngươi đạt được điều đó? Vì tôi cảm thấy mình cách xa điều đó quá’”. Rồi bỗng nhiên, cô nghĩ, “mình có thể là một nữ tu”. Cô đã lẻn ra ngoài một mình và ngồi trên những bậc thang của nhà thờ và hít thở thật sâu.

Mấy năm sau, tác giả gặp lại Mackenzie tại một tiệm bánh kếp (pancake) ngay bên ngoài Washington D.C. Lúc ấy, cô bắt đầu tình nguyện với dòng của Mẹ Teresa, Dòng Truyền giáo Bác ái. Cô rất hạnh phúc. Cô nói với tác giả rằng cuối cùng cô đã tìm được điều cô từng tìm kiếm suốt tuổi trẻ của mình. Cô yêu việc các nữ tu “sống các lời khấn của họ một cách triệt để”. Họ làm việc chăm chỉ hơn hầu hết mọi người cô từng gặp, và họ không sở hữu gì ngoài tu phục của họ. Họ tắm từ xô nước. Họ rõ ràng chấp nhận điều đó, vì họ tin rằng “người phối ngẫu của họ là Chúa”. Họ tin chắc Người có kế hoạch dành cho họ.

Con người thời đại vẫn khao khát tôn giáo

Nhân dịp này, tác giả quay vào chính mình. Bà bảo: lúc còn là 1 thiếu niên, cha của bà, một nhà học thuật chuyên nghiên cứu Friedrich Nietzsche. Cụ cho rằng ngay lúc bà còn sống, thế giới này, nhất là Hoa Kỳ, sẽ quay trở về với các hình thức tôn giáo bảo thủ và vụ luân lý hơn.

Một nhà tâm lý trị liệu ở Oregon, Satya Doyle Byock, nói với tác giả rằng “chúng ta được dưỡng dục trong một nền văn hóa định lượng (quantitative) với các mục tiêu định lượng”. Bà vốn làm việc với những người trẻ tin rằng xã hội đã dành cho họ mọi dụng cụ, mọi kỹ thuật và khoa học cần thiết để xây dựng một cuộc sống lý tưởng. Nhưng họ vẫn cảm thấy thất bại. Và họ cảm thấy xấu hổ vì đã cảm thấy như thế, và do đó họ bị mắc kẹt trong một cái cũi kép chắc như sắt. Việc tuyên bố rằng tất cả mọi điều đều có thể đạt được có xu hướng đào cả một hố sâu đau buồn nơi con người vì nó ngụ ý nói rằng bất cứ vấn đề nào chúng ta gặp phải đều là kết quả của việc chúng ta tính toán sai lầm.

Tác giả nhận định rằng theo Nietzsche, xã hội phương Tây đã giết chết Thiên Chúa, thay thế Người bằng chính chúng ta. Nhưng ông tri nhận: dưới đó, vẫn âm ỉ một lòng khao khát đối với tôn giáo. Vì các hữu thể vô hình, những đấng đặt tiêu chuẩn cho chúng ta và sự hoàn hảo của các ngài - và sự quan tâm của các ngài đối với chúng ta bất kể các thiếu sót của chúng ta - đã giải tỏa nhu cầu chúng ta phải luôn luôn kiểm soát mình.

Tác giả cho rằng Hoa Kỳ khởi đầu bằng một câu truyện tôn giáo, một kinh thành trên đồi. Đối với tuổi trẻ, xã hội này vẫn là một xã hội đang cố gắng nắm bắt tôn giáo và họ nhìn thấy điều đó ở khắp nơi.

Nước Mỹ bắt đầu với một câu chuyện kể về tôn giáo, thành phố trên một ngọn đồi và một khi bạn hình dung về nó, vẫn như một xã hội nắm bắt tôn giáo, bạn sẽ thấy nó ở khắp mọi nơi. Cơn thịnh nộ đạo đức đụng đâu đánh đó (free-floating moral rage), nhắm vào các mục tiêu như những anh chàng dại gái (cucks) hay danh hài Aziz Ansari hoặc các chính trị gia phe tả (libtards) hoặc những người cuồng tín MAGA (Make America Great Again = Hãy Làm Nước Mỹ Vĩ Đại Một Lân Nữa). Khi nói đến khí hậu hoặc sự mất mát các giá trị của chúng ta, niềm xác tín cho rằng thế giới chắc chắn sẽ bị hủy hoại vì tội lỗi của chúng ta. Những thứ như Goop (công ty sức khỏe tự nhiên do nữ tài tử Gwyneth Paltrow sở hữu) và phong trào không dùng gluten trong căn bản là các tôn giáo thẳng thừng, hứa hẹn đổi mới tinh thần và chữa lành mọi bệnh tật, chỉ có điều coi trái trứng bằng ngọc bích (jade yoni egg) như Bí tích Thánh Thể. Chúng ta bị ám ảnh bởi chủ nghĩa tối giản (minimalism) và tự thanh tẩy, bất kể bằng các phương pháp của Marie Kondo (nhà siêu tổ chức ngăn nắp) hoặc Hộp thư trống không (Inbox Zero=phương thức nghiêm ngặt giữ cho hộp e-mail lúc nào cũng trống không) hay Jordan Peterson, người mà sự nổi tiếng ít dựa vào việc hiểu biết về Carl Jung hoặc về sinh học tôm hùm cho bằng vào ý tưởng cho rằng cuộc sống chỉ cần tới 12 quy tắc hay giới răn.

Còn 1 kỳ
 
Top Stories
Japanese Catholics eager to welcome Pope Francis
Églises d'Asie
09:03 27/07/2019
The Japanese are already waiting for Pope Francis' visit with impatience and enthusiasm, anxious to best prepare for the Pope's trip to Japan, scheduled for November. To date, the date of the trip is the only certainty about the apostolic visit of the Holy Father, who announced it himself last January, in the flight that took him to Panama for World Youth Day. . A few days later, Japanese Catholics had called on the pope to speak out against nuclear weapons. On August 6, Japan is preparing to remember the bombing of Hiroshima, which struck the city on August 6, 1945.

During his trip to Japan, scheduled for November 2019, Pope Francis is expected to meet survivors of nuclear attacks, according to local sources. No official statement has yet been released, but some Japanese media say the pope will visit Hiroshima and Nagasaki on November 24. Vatican sources explain that for the moment, everything is on hold because the Holy See is planning a three-day stint in Thailand. However, the new Thai government formed by Prime Minister Prayuth Chan-o-cha was appointed only in mid-July, following the June 5 national elections, and is still in the process of getting organized. Some sources believe that an announcement should be made by the end of the month. Despite the lack of official information, the city of Hiroshima is already preparing to receive Pope Francis"Our people, who survived the atomic bomb, are very eager to meet him. Everyone is sure that he will make a pronouncement on this occasion for a world without war, " says the local Church, which assures that despite the lack of details about the pope's visit, the city is ready to welcome him with " a lot of enthusiasm . A Catholic, who prefers to remain anonymous, explains that "we just want the pope, as an influential figure in the whole world, to send a message of peace to the world from Hiroshima, to support the total abolition of nuclear weapons." In addition to the joy and excitement, the expectation of the Japanese is also mixed with a concern typically Japanese approaching the Pope's journey, so that"His visit is perfect from every point of view and nothing can happen to him". A Catholic adds, however, that "we know that the Holy Spirit guides the Pope and that our joy will be great, because through him we will meet Jesus". This will be the second visit of a pope to Japan, after that of St. John Paul II in February 1981.

(Source: Églises d'Asie - le 27/07/2019, With Asianews)
 
Health and Education: The Excellence of Vietnamese Catholic Services to the Poor
Églises d'Asie
09:05 27/07/2019
The Church in Vietnam is increasingly recognized in the country for its many charitable activities, despite the context of state atheism and a communist government. Thus, there are 635 structures managed by Catholics in the 27 dioceses in the country, including 82 training centers, 144 clinics and hospitals and 212 centers for the disabled and the elderly. Christian health work includes providing care to members of indigenous communities living in the mountains and remote areas of the country.

The work of Vietnamese Catholics serving the poor, the disabled and marginalized is becoming increasingly valuable and recognized. Sister Anne Lan, a nun from Ho Chi Minh City, explains that "in a spirit of love and charity, the sisters and laity run about 1,500 kindergartens, nearly 50 support classes and almost half training centers and schools ". Religious structures, she continues, "have been created and equipped so that young people can be in the best possible conditions to learn". Institutions can also receive financial support through fundraising for schools and students in difficulty."In addition, Catholic and non-Catholic benefactors provided textbooks, notebooks and bicycles for children living in the remote and mountainous areas of Vietnam," he said.adds the nun. One of the priorities is to integrate youth and children into communities and parishes, thanks to the enthusiasm of new groups and the experience of those who have been working there for many years. Thus, all have a common purpose, that is, to practice the love of God for the poor and the marginalized in a concrete way. To date, many parishes in the 27 dioceses of the country offer several charitable initiatives for the poor. According to official figures, Catholics in the country run 635 structures, including 82 training centers and 144 clinics and hospitals. Not to mention 212 centers dedicated to the disabled and the elderly, 160 centers to support students coming to live in the city, and 11 specialized arts centers. The areas of intervention of parishes and diocesan groups range from the apostolate for people with disabilities to support groups for the poor and families in difficulty, to the initiatives of entrepreneurs and Catholic businessmen who go time for tutoring and youth training. Not to mention the defense movements of life, youth associations or Scout groups ... The Church is also active in the field of health, often in collaboration with volunteers and non-Catholic staff. In these institutions, many doctors and nurses spend some of their time providing free care to those in need, including members of indigenous communities living in the mountains and in remote areas.

(Source: Églises d'Asie - le 27/07/2019, With Asianews)
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Phái đoàn VietCatholic Melbourne thăm Nam Cali
Tô Tịnh
13:32 27/07/2019
NAM CALI - Sau chuyến Hành hương dài 35 ngày, được kết thúc tại Hoa kỳ để bà con đi thăm họ hàng bạn hữu trước khi bay về lại Australia… Cha Quảng và một số anh chị em cộng tác viên và cảm tình viên VietCatholic đã đến thăm cha Trần Công Nghị và trụ sở VietCatholic. Trong niềm vui tay bắt mặt mừng trước tấm thịnh tình hiếu khách của cha Giám đốc và dù đêm đã khuya cha vẫn niềm nở thức đợi và sắp xếp phòng ốc cho anh chị em…

Xem hình ảnh

Sau những ngày hành hương tuy rất vui vẻ nhưng cũng hơi mệt, nhóm nhỏ này gồm cha Anthony Nguyễn Hữu Quảng, anh chị Thái Yến, Nguyệt Thanh và Ánh Vân ngủ một giấc ngon lành cho tới sáng thức giấc thì cha Giám đốc đã pha cà phê và sửa soạn bữa ăn sáng…

Ngày mới bắt đầu với thánh lễ do Cha Anthony Nguyễn Hữu Quảng sdb chủ tế và trong phần chia sẻ lời Chúa, cha John Trần Công Nghị đã chia sẻ sứ vụ ngôn sứ loan truyền Lời Chúa noi gương thánh Giacôbê, Tông đồ năm xưa… Cha cũng chia sẻ những chặng đường hình thành và thăng tiến của VietCatholic được hình thành và lớn mạnh nhờ biết bao nhiêu cộng tác viên âm thầm khắp năm châu, nhất là anh chị em ở Australia đóng góp rất tích cực và nhiều sáng kiến cho VietCatholic được khởi sắc. Có rất nhiều cộng tác viên mà chỉ quen nhau trên mạng những cũng chưa có cơ hội gặp mặt, nhân dịp này Cha John chân thành ghi ơn anh chị em và cầu chúc anh chị em tiếp tục công việc truyền giáo qua sở trường truyền thông của mỗi người.

Trong tâm tư cảm tạ Chúa, Mẹ Maria và các thánh tử đạo Việt Nam, hai cha và tất cả đặt những mơ ước nguyện cầu lên đĩa thánh Chúa và sốt sắng tiếp tục thánh lễ…

Sau thánh lễ cha con cùng điểm tâm chia sẻ tô bún mọc thơm ngon.

Tiếp đến XNV Phương Chi người bản địa đã dẫn phái đoàn đi thăm quan Nhà thờ Chính toàn Chúa Kitô vừa được khánh thành, trước đây thường gọi là nhà thờ Kiếng. Tuy nhà thờ đã được khánh thành nhưng chỉ mở cửa cuối tuần Chúa Nhật mà thôi, tuy vậy qua đường giây riêng bí mật, Cha John đã liên lạc để phái đoàn Cha Quảng từ Melbourne có thể thăm bên trong nhà thờ. Anh chị em hết sức hào hứng và ca ngợi nhà thờ thật vĩ đại và tân thời.

Phái đoàn cũng đến thăm viếng Trung tâm Công Giáo Việt Nam giáo phận Orange County, được dâng kính “Các Thánh Tử đạo Việt Nam”.

Bữa cơm trưa tại nhà hàng Brodard Chateau gần ngay Văn phòng VietCatholic, đặc biệt có sự hiện diện của Đức cha Micae Hoàng Đức Oanh, nguyên Giám mục Giáo phận Kontum cũng đến tham dự chia vui với anh chị em. Đức Cha Micae rất cởi mở, thương mến anh chị em làm truyền thông, Ngài trò chuyện tâm tình với anh chị em như con cái trong nhà.

Trong dịp ở lại Nam Cali, phái đoàn Melbourne cũng đi thăm Las Vegas, Disneyland và một số bạn bè quen thuộc trước khi trở lại xứ Kangaroo và cuối tháng Bảy này.
 
Giới Công, Viên chức Công Giáo Hà Tĩnh - Quảng Bình mừng lễ bổn mạng
Đa minh Tiến Khởi
22:02 27/07/2019
Theo truyền thống hàng năm, ngày 27/7/2019, tại Nhà thờ giáo xứ Tĩnh Giang, Hội công, viên chức Công Giáo giáo phận Hà Tĩnh đã tổ chức họp mặt mừng lễ Thánh IGNATIO LOYOLA bổn mạng của Hội và tĩnh tâm, trao đổi, thảo luận những vấn đề bức thiết trong việc tổ chức hoạt động của Hội.

Về tham dự buổi họp mặt và chủ sự Thánh lễ có sự hiện diện của Đức Cha Phao lô Nguyễn Thái Hợp, Giám mục giáo phận,Cha Antôn Nguyễn Thanh Tịnh, Chánh Văn phòng Tòa Giám mục, Cha Giu se Nguyễn Viết Nam, đặc trách giới Công, Viên chức Công Giáo giáo phận, Cha Gio an Đinh Viết Huy, Phó đặc trách giới Công,Viên chức giáo phận, Cha Phê rô Trần Đình Lai, quản hạt Nghĩa Yên, nguyên đặc trách giới công, Viên chức Công Giáo Hà Tĩnh, Cha Phê rô Trần Văn Thành cùng gần 300 giới Công, Viên chức Công Giáo của hai tỉnh Hà Tĩnh và Quảng Bình. Đặc biệt còn có sự góp mặt chào mừng của anh em giới Công Giáo miền Tây Nghệ An (giáo phận Vinh).

Đúng 9 giờ, chương trình tĩnh tâm được bắt đầu do Cha An tôn Nguyễn Thanh Tịnh chủ sự. Với chủ đề “Hãy đi và làm như vậy” Ngài đã linh hướng qua đoạn Tin mừng (Lc 10, 25 - 37). Trong phần chia sẻ, Ngài đã phân tích tỉ mẫn qua câu chuyện người thông luật với Chúa Giê su, qua hình ảnh người Samari và những câu chuyện thực tế đã từng trải để nhắc nhớ anh chị em trong cuộc sống và những việc làm thường ngày, Ngài nói; “Chúng ta là những công, viên chức, là thành phần trí thức của Giáo hội cũng như xã hội, chúng ta cần phải biết làm gì, làm như thế nào và nên làm lúc nào để thực sự có ý nghĩa, có giá trị, đẹp lòng Chúa, đẹp lòng người… Chúng ta hãy nên như người Samari ngay trong đời sống, trong việc làm của chúng ta để là những Bác sĩ, Y tá, Điều dưỡng, những Giáo viên, Công nhân viên, Công chức tốt trở thành gương mẫu của một người Công Giáo…”.

Sau bài chia sẻ của Cha Chánh văn phòng TGM, Hội đã chia thành 4 nhóm để thảo luận, góp ý để xây dựng chương trình hành động trong việc phát triển tổ chức Hội. Tại đây, Hội đã được Đức Cha Phao lô Nguyễn Thái Hợp chia sẻ và có những góp ý hết sức quý giá, nhất là trong việc thành lập các nhóm ngành nghề như Y tế, Giáo dục để đề ra những chương trình hành động cụ thể, thiết thực tạo ra một hệ thống hoạt động có chiều rộng và chiều sâu. Với tầm nhìn lớn, sự thông thái và hiểu biết rộng qua những diễn biến thực tế của xã hội, Ngài đã phân tích, giải thích cụ thể những sự việc đã và đang xẩy ra thường ngày trong đời sống để thức tỉnh, nhắc nhớ và kêu gọi mỗi người biết sống và thực hành theo Đức tin, theo ánh sáng Tin mừng. Tại buổi tĩnh tâm, các giới Công, Viên chức còn được nghe những lời chia sẻ, những bài học kinh nghiệm đáng quý của Cha Phê rô Trần Đình Lai, nguyên đặc trách giới Công, Viên chức Hà Tĩnh. Từ những năm, những việc làm từng trải, những thuận lợi, khó khăn trong việc thực hiện chương trình và phát triển tổ chức Hội, Cha Phê rô Trần Đình Lai cũng đã đưa ra những giải pháp cụ thể, cần thiết, những cách làm hay để Hội ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn, hữu ích hơn. Cũng tại đây, Đức Cha Phao lô đã trao quyết định thành lập giới Công, Viên chức cho Cha Đặc trách Giu se Nguyễn Viết Nam sau khi chia tách từ Công chức và giới Doanh nhân để thành lập riêng từng giới.

Sau phần tĩnh tâm buổi sáng, tất cả nghỉ ngơi ăn cơm trưa và giao lưu văn nghệ với nhau. Buổi chiều, các Cha đã ngổi tòa ban Bí tích Hòa Giải và bước vào Thành Lễ lúc 15 giờ, do Đức Cha Phao lô Giám mục giáo phận chủ sự. Trong bài chia sẻ tại Thánh lễ, Đức Cha Phao lô đã nhắc nhớ mọi người hãy siêng năng cầu nguyện và sống đời sống Đức tin một cách sống động qua Kinh Lạy Cha. Ngài đã mời gọi mọi người và cách riêng giới Công, Viên chức Công Giáo trong toàn giáo phận hãy đoàn kết, sống và làm việc theo tinh thần Tin mừng, hãy tự tạo cho mình những chương trình hành động cụ thể nhằm giúp ích cho chính mình và cho người khác.

Kết thúc Thánh lễ, ông Giu se Trần Ngọc Thơ, trưởng ban tổ chức Hội đã thay mặt cho toàn thể giới Công, Viên chức Công Giáo trong giáo phận bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới Đức Cha Pha lô Giám mục giáo phận, Cha Đặc trách, Quý Cha và các thành phần đã nhiệt tâm giúp đỡ trong việc tổ chức và tham gia ngày đặc biệt này. Thánh lễ khép lại nhưng dư âm còn đó, bởi đây là lần đầu tiên Giới chức Công Giáo tổ chức với tầm mọt giáo phận gồm cả Hà Tĩnh và Quảng Bình. Hy vọng rằng; Từ đây giới Công, Viên chức Công Giáo Hà Tĩnh và Quảng Bình sẽ cs những chương trình, hành động cụ thể và thiết thực giúp ích cho cộng đồng, cho giáo hội cũng như xã hội.

Đa minh Tiến Khởi
 
Văn Hóa
Tiếng Sau Cùng, Tiếng Mẹ Dạy Đầu Tiên
Sơn Ca Linh
08:59 27/07/2019
Tiếng Sau Cùng, Tiếng Mẹ Dạy Đầu Tiên
(Chút cảm nhận về “Ngày Sinh Nhật Trên Trời” của Á Thánh Anrê Phú Yên)

Anh đã vào đời,
Thuở dân ta mới “trên đường mở cõi” ,
Và khi “Hạt giống Tin Mừng”,
Cũng mới vừa được gieo,
Trên mảnh đất con hoang hóa “Đàng Trong” .

Nhưng may mắn cho anh,
Trên gối “mẹ Gioanna”, từ thuở bé anh đã thuộc nằm lòng,
“tên gọi GIÊSU” giữa ngàn lời ru, câu hát !

Rồi tên gọi ấy,
Đã theo anh trên muôn nẻo đường phiêu bạt,
Là “câu chuyện tình” anh gieo rắc, sẻ chia.
Là “bếp lửa yêu thương” cho những căn hộ đổ vỡ chia lìa,
Là “niềm tin yêu hy vọng”,
Cho những mảnh đời hoang điêu tàn héo úa…

Những sáng tinh mơ,
Trong tĩnh lặng tôn thờ, anh gọi Tên “GIÊSU” thân thương ấy,
Khi hoàng hôn nắng tắt,
Với bạn bè anh lại vang câu hát “GIÊSU” !...

Những ngày vui,
Cả những đêm nhọc mệt, tăm tối, lo âu…
Tiếng đầu đời mẹ dạy : “GIÊSU”,
Vẫn theo anh trên mỗi bước đường xuôi ngược….

Rồi chiều hôm đó,
cổ mang gông, chân đeo xiềng, nhịp bước,
Anh đã không ngừng chia sẻ vẫn câu chuyện “GIÊSU”.
“Hỡi anh em,
đối với Chúa Giêsu yêu dấu của chúng ta,
chúng ta hãy lấy tình yêu đáp lại tình yêu.
Chúa đã chịu chết đau khổ vì chúng ta,
nên chúng ta hãy lấy mạng sống đáp đền mạng sống…
Hỡi anh chị em,
chúng ta hãy giữ nghĩa cùng Đức Chúa Giêsu
cho đến hết hơi, cho đến trọn đời”…

Rồi nhát chém thứ hai,
Cùng ngay khi đầu anh vừa lìa khỏi cổ,
Tiếng “GIÊSU”
như sức cuối, lực tàn anh gom hết lại, kêu lên…
Thì ra,
Tiếng cuối cùng cũng là “Tiếng mẹ dạy đầu tiên”,
Vâng, tiếng thân thương ấy : GIÊSU,
Đã theo anh, để cùng anh hoàn thành hy lễ cuối….

Sơn Ca Linh (26.7.2019)
 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền: Bánh Hằng Sống
Diệp Hải Dung
08:40 27/07/2019
BÁNH HẰNG SỐNG
Ảnh của Diệp Hải Dung, Australia

Chính Ta là bánh ban Sự Sống, Ai đến
với Ta sẽ không hề đói...
(Ga. 6: 24 - 35)
 
VietCatholic TV
Đức Giáo Hoàng danh dự Bênêđíctô thứ 16 bất ngờ rời Vatican
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
07:37 27/07/2019
Đức Giáo Hoàng danh dự Bênêđíctô thứ 16 đã rời Vatican hôm thứ Năm 25 tháng Bẩy để thực hiện một chuyến viếng thăm bất ngờ tới Castel Gandolfo.

Chuyến viếng thăm này là lần đầu tiên trong bốn năm qua. Ngài đã đi lại trên những con đường trong vườn nơi ngài thường cầu nguyện.

Sau đó, Đức Bênêđíctô XVI đã đến thăm Đền Thánh Tufo được xây dựng từ thế kỷ thứ 15 ở Rocca di Papa để cầu nguyện trước khi đến thị trấn Frascati trên đồi Alban bên ngoài thành Rôma.

Tại Frascati, Đức Bênêđíctô đã dùng bữa tối với Đức cha Raffaello Martinelli của giáo phận Frascati tại Tòa Giám Mục. Đức Tổng Giám Mục Georg Gaenswein, Thư ký riêng của Đức Bênêđíctô và cũng là chủ tịch Phủ Giáo hoàng của Đức Phanxicô đã tháp tùng ngài.

Kể từ khi thoái vị vào ngày 28 tháng Hai năm 2013, Đức Bênêđíctô đã sống một cuộc đời cầu nguyện, và thỉnh thoảng gặp gỡ với người kế vị mình. Ở tuổi 92, ngài hiện đang cư trú trong tu viện Mẹ Giáo Hội trong nội thành Vatican, nơi thỉnh thoảng cũng có những vị khách đến dùng bữa sáng hoặc ăn trưa với ngài.

Trong triều giáo hoàng của mình, Đức Bênêđíctô XVI thường nghỉ hè tại Biệt thự Giáo hoàng ở Castel Gandolfo, được công nhận là lãnh thổ của Tòa thánh nằm ngoài nước Ý theo Hiệp ước Lateranô năm 1929.

Biệt thự này là nơi cư trú mùa hè của các vị giáo hoàng kể từ triều đại của Đức Thánh Cha Urbanô VIII vào thế kỷ 17.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã phá vỡ truyền thống này sau cuộc bầu cử vào năm 2013. Ngài chọn trải qua mùa hè trong nhà trọ Santa Marta của Vatican.

Năm 2016, biệt thự Giáo hoàng ở Castel Gandolfo đã được mở cửa cho công chúng vào xem. Du khách có thể thấy thư viện giáo hoàng, phòng làm việc riêng, ngai vàng, phòng trưng bày và nhà nguyện riêng trong dinh thự của giáo hoàng, cũng như phòng ngủ nơi hai vị Giáo Hoàng Piô thứ XII và Phaolô Đệ Lục đã qua đời.

Biệt thự cũng có một trang trại nhỏ do Đức Giáo Hoàng Piô XI tạo ra, nơi sản xuất trứng, sữa, dầu, rau và mật ong cho nhân viên hoặc bán trong siêu thị Vatican.

Trong thời gian lưu trú tại Castel Gandolfo vào tháng 7 năm 2011, Đức Giáo Hoàng Đức Bênêđíctô XVI đã nói: "Ở đây tôi tìm thấy mọi thứ: núi, hồ và thậm chí cả biển; một nhà thờ đẹp với mặt tiền vừa được tân trang và những người tốt lành. Vì những lý do này, tôi rất vui khi được ở đây."


Source:Catholic News Agency